ŷ

ŷ helps you follow your favorite authors. Be the first to learn about new releases!
Start by following Bảo Ninh.

Bảo Ninh Bảo Ninh > Quotes

 

 (?)
Quotes are added by the ŷ community and are not verified by ŷ.
Showing 1-30 of 45
“The sorrow of war inside a soldier's heart was in a strange way similar to the sorrow of love. It was a kind of nostalgia, like the immense sadness of a world at dusk. It was a daness, a missing, a pain which could send one soaring back into the past. The sorrow of the battlefield could not normally be pinpointed to one particular event, or even one person. If you focused on any one event it would soon become a tearing pain.”
Bao Ninh, The Sorrow of War: A Novel of North Vietnam
“M� kiếp, hòa-bình chẳng qua là th� cây mọc lên t� máu thịt bao anh em mình, đ� chừa lại chút xương. Mà những người được phân công nằm lại gác rừng le là những người đáng sống nhất.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Nghĩa v� của một con người trước Trời Đất là sống ch� không phải là hy sinh nó, là nếm trải s� đời một cách đ� ngành ngọn ch� không phải là chối b�”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Nhưng mỗi người trong chúng tôi b� chiến tranh chà nát theo một kiểu riêng, mỗi người ngay t� ngày đó đã mang trong lòng một cuộc chiến tranh của riêng mình nhiều khi hoàn toàn khác với cuộc chiến đấu chung, những nhìn nhận mà sâu trong lòng cực k� khác nhau v� con người, v� thời đại chiến trận, và đương nhiên mỗi người một s� phận hậu chiến. Có th� nói chúng tôi giống nhau � ch� là hoàn toàn khác nhau trong cái v� hoàn toàn giống nhau trong quá trình nặng n� đeo đuổi cuộc chiến. Nhưng chúng tôi còn có chung một nỗi buồn, nỗi buồn chiến tranh mênh mang, nỗi buồn cao c�, cao hơn hạnh phúc và vượt trên đau kh�. Chính nh� nỗi buồn mà chúng tôi đã thoát khỏi chiến tranh, thoát khỏi b� chôn vùi trong cảnh chém giết triền miên, trong cảnh khốn kh� của những tay súng, những đầu lê, những ám ảnh bạo lực và bạo hành, đ� bước tr� lại con đường riêng của mỗi cuộc đời có l� chẳng sung sướng gì và cũng đầy tội lỗi, nhưng vẫn là cuộc đời đẹp đ� nhất mà chúng tôi có th� hy vọng, bởi vì đấy là đời sống hòa bình.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Thì ra cuộc đời tôi k� thực có khác nào con thuyền bơi ngược dòng sông không ngừng b� đẩy lui v� dĩ vãng. Đối với tôi tương lai đã nằm lại phía sau xa kia rồi. Và không phải là cuộc sống mới, thời đại mới, không phải là những hy vọng v� tương lai tốt đẹp đã cứu giúp tôi mà trái lại những tấn thảm kịch của quá kh� đã nâng đ� tâm hồn tôi, tạo sức mạnh tinh thần cho tôi thoát khỏi những tấn trò đời hôm nay. Chút lòng tin và lòng ham sống còn lại trong tôi không phải do những ảo tưởng mà nh� sức mạnh của những hồi tưởng. Tuy nhiên, mặc dù rất đỗi mù quáng tôi vẫn không th� không biết rằng không th� trông đợi điều gì vào những điều nh� lại, rằng t� lâu đã không còn điều gì nữa c�, tất c� đã tắt hẳn và mất hút một cách không thương tiếc.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Nhưng, đúng là không th� quên được gì hết, bởi vì đau buồn là một th� nguyên khối suốt cuộc đời, liền một mạch t� thu� thơ ấu, qua chiến tranh đến bây gi�. Và có l� đ� nhận lấy đau kh�, mà người ta được sinh ra � trên đời này, cũng vì đau kh� mà người ta phải sống, phải mưu cầu hạnh phúc, phải đến với tình yêu, với ngh� thuật, phải tận hưởng phải chịu đựng đến cùng cuộc sống.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
tags: sorrow, war
“I envied his inspiration, his optimism in focusing back on the painful but glorious days. They were caring days, when we knew what we were living and fighting for and why we needed to suffer and sacrifice.
Those were the days when all of us were young, very pure and very sincere.”
Bao Ninh, The Sorrow of War
“Trong giọng hát của Phương như đều đều hơi th� tâm hồn của một lớp thanh niên được sinh ra � đời ch� cốt dành cho cuộc chiến tranh bắt đầu t� ngày hôm ấy. Trên khuôn mặt nghiêm ngh� của một trong ba người linh nước mắt nặng n� ứa ra dưới cặp lông mày nhíu lại. Chiến tranh! Chiến tranh! ấy chính là tiếng gầm của biển trong suốt đêm bốn rạng mồng năm tháng tám. Bãi cát dài hình vòng cung ầm ầm sóng xô. Đột ngột hai đốm lửa bay chéo ra t� cùng một điểm trên trời tách thành hai làn chớp biếc vụt sa xuống. Những người ng� trong bãi cát và ng� trong lều vải đã thức c� dậy tới quây quần bên đống lửa đã lụi. Tất c� đều im lặng. dường như cùng nín th�.”
Bảo Ninh, Nỗi buồn chiến tranh
“Buồn lắm. Thương lắm. Ai oán. Dưới m� sâu người đâu còn là người. Nhìn nhau. Hiểu nhau mà không làm gì được cho nhau.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“I want you to guard against those who demand that you die just to prove something. It is not that I advise you to respect your life more than anything else, but not to die uselessly for the need of others� for you still have many years ahead of you. Many years of joy and happiness to experience. Who else but you can experience your life?”
Bao Ninh
“Dưới âm ty người ta chẳng nh� chiến tranh là cái trò gì nữa đâu. Chém giết là s� nghiệp của những thằng đang sống.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Các bạn hãy tin tôi: trong lòng cái chết không phải là địa ngục khủng khiếp - một linh hồn trong truyện đã nói như th� với những người sống - Trong lòng cái chết vẫn là cuộc sống, dĩ nhiên là một kiểu khác của cuộc sống kia. Trong lòng cái chết ta có được s� bình yên, s� thanh thoát và t� do chân chính�”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Cuộc chiến có v� như b� vùi lấp trong biển mênh mông mù mịt mùa mưa, th� nhưng nếu c� đ� tâm lắng nghe mãi tiếng mưa rơi trên mái rừng và ngước nhìn mãi bầu trời thâm xám, thấp và tối như vòm hang thì người ta ch� có th� nghĩ tới ch� duy nhất nó mà thôi: chiến tranh, chiến tranh.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“On the opposite side of the street, children gather around a blind man who sells colourful balloons.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Nỗi buồn chiến tranh trong lòng người lính có cái gì tựa như nỗi buồn của tình yêu, như nỗi nh� nhung quê nhà, như biển sầu lúc chiều buông trên bến sông bát ngát. Nghĩa là buồn, là nh�, là niềm đau êm dịu, có th� làm cho người ta bay bổng lên trong thời gian quá kh�, tuy nhiên với điều kiện không được dừng nỗi buồn chiến trận lại � c� th� một điểm nào, một s� việc nào, một con người nào, bởi vì khi dừng phắt lại thì không còn là nỗi buồn nữa mà là s� xé đau trong lòng, và nhất là đừng có nh� chạm tới những cái chết.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Chao ôi! Chiến tranh là cõi không nhà, không cửa, lang thang khốn kh� và phiêu bạt vĩ đại, là cõi không đàn ông, không đàn bà, là th� giới bạt sầu vô cảm và tuyệt t� khủng khiếp nhất của dòng giống con người!”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“On bad nights he would lose control altogether and break down, sobbing into his pillow. Yet he knew that if she returned to him both of them would suffer again.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“� đời có những chuyện khi cần biết thì ta không biết không hiểu, khi biết được, hiểu được thì đã chẳng còn đ� làm gì nữa. Tuy th� biết được thì vẫn hơn là không...”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“We'll all be jokers, in the pack,
Just go harder, in attack.
Dealing's fun, so hurry back,
Enjoy the game, avoid the flak."

But one by one the card players at their fateful table were taken away. The cards were last used when the platoon was down to just four soldiers.
[...]
They were spooked by their cards, not at all liking how the hands fell as they played the game called 'Advance.
"Slow down a bit" kien suggested. "If we leave this game unfinished heaven will grant favours, keeping us alive to return and finish the game. So slow down and we'll survive this battle and continue the game later. "
"You're cunning" said Thanh grinning. "But heaven is not stupid. You can't cheat him. If you play only half the game the old chap up there will send for all four of us and we'll torment each other.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Dĩ nhiên, Kiên nghĩ, quên thật là khó. Nói chung chẳng biết đến bao gi� thì lòng mình mới có th� nguội nổi, trái tim mình mới thoát khỏi gọng bàn tay xiết chặt của những k� niệm chiến tranh. Những k� niệm có th� là êm đềm, có th� là ác hại nhưng đều đ� lại những vết thương mà tới bây gi� một năm đã qua, hay mười năm, hay hai mươi năm nữa vẫn còn đau, đau mãi. Có th� t� rày cuộc đời anh s� luôn luôn như th� này chăng: tối tăm, đau kh� nhưng rạng ngời hạnh phúc?”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“- Giá có cách gì thông tin cho h� biết là đã thắng lợi rồi cho h� an lòng nh� ?
- Ôi giời. Có nói được thì cũng nói làm gì cơ. Dưới âm ty người ta chẳng nh� chiến tranh là cái trò gì nữa đâu. Chém giết là s� nghiệp của những thằng đăng sống.
- Nhưng dù sao thì cũng đã hòa bình. Giá mà gi� phút hòa bình là gi� phút phục sinh tất c� những người đã chết trận nh�
- H�, hòa bình! M� kiếp, hòa bình chẳng qua là th� cây mọc lên t� máu thịt bao anh em mình, đ� chừa lại chút xương. Mà những người được phân công nằm lại gác rừng le là những người đáng sống nhất.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Nhưng, đúng là không th� quên được gì hết, bởi vì đau buồn là một th� nguyên khối suốt cuộc đời, liền một mạch t� thu� thơ ấu, qua chiến tranh đến bây gi�. Và có l� đ� nhận lấy đau kh�, mà người ta được sinh ra � trên đời này, cũng vì đau kh� mà người ta phải sống, phải mưu cầu hạnh phúc, phải đến với tình yêu, với ngh� thuật, phải tận hưởng phải chịu đựng đến cùng cuộc sống. . .”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Depuis, plus personne ne parle du 27eme battalion. Pourtant, refusant de rejoindre le ciel, les fantômes, les demons nés de cette défaite continuent à errer parmi les buissons, à l'orée de la jungle, sur les rives du ruisseau. On a donné à ce coin de jungle perdu dans les brumes empoisonnées le nom effrayant de "terre des Ames hurlantes". De temps en temps, à l'occasion des cérémonies de l'enfer les morts se rassemblent sur cette langue de terre comme pour la revue des troupes. On peut entendre leurs voix dans le murmure du ruisseau, les plaintes étouffées, lancinantes de la jungle la nuit, les hurlements du vent à travers les gorges des montagnes. On peut les entendre, les comprendre.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Nhưng tất c� những gì b� chiến tranh nghiền nát thì dư âm lại bền lâu, bền lâu hơn tất c� các tàn tích của chiến tranh và chinh biến.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“What remained was sorrow, the immense sorrow, the sorrow of having survived. The sorrow of war.
But for Hoa and countless other loved comrades, nameless ordinary soldiers, those who sacrificed for others and for their Vietnam, raising the name of Vietnam high and proud, creating a spiritual beauty in the horrors of conflict, the war would have been another brutal, sadistic exercise.
Kien himself would have been dead long ago if it had not been for the sacrifice of others; he might even have killed himself to escape the psychological burden of killing others. He had not done that, choosing instead to live the life of an antlike soldier, carrying the burden of every underling.
After 1975, all that had quieted. The wind of war had stopped. The branches of conflict had stopped rustling. As we had won, Kien thought, then that meant justice had won; that had been some consolation. Or had it? Think carefully; look at your own existence. Look carefully now at the peace we have, painful, bitter, and sad. And look at who won the war.
To win, martyrs had sacrificed their lives in order that others might survive. Not a new phenomenon, true. But for those still living to know that the kindest, most worthy people have all fallen away, or even been tortured, humiliated before being killed, or buried and wiped away by the machinery of war, then this beautiful landscape of calm and peace is an appalling paradox. Justice may have won, but cruelty, death, and inhuman violence have also won.
Just look and think: it is the truth.
Losses can be made good, damage can be repaired, and wounds will heal in time. But the psychological scars of the war will remain forever.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Nghĩa v� của một con người trước Trời Đất là sống ch� không phải là hy sinh nó, là nếm trải s� đời một cách đ� ngành ngọn ch� không phải là chối bỏ� Không phải là ta khuyên con trọng mạng sống hơn c� nhưng mong con hãy cảnh giác với tất c� những s� thúc giục con người lấy cái chết đ� chứng t� một cái gì đấy.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
tags: war
“In the war, I had seen much worse, more horrifying things than this, but what haunted me for the rest of my life was how the Americans, during that month, had destroyed our land with Agent Orange.”
Bảo Ninh, Hanoi at Midnight: Stories
“He wanted to etch into his heart these memories, and wondered how he could have forgotten this tragedy for so many years.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
tags: ptsd
“Song, do những hạn ch� v� lập trường quan điểm, do càng ngày càng xa l� với thẩm m� của quần chúng nhân dân lao động, ông đã biến hội họa của ông thành những chân dung ma quỷ� Đại khái là người ta phê phán ông như vậy. Kiên đọc thấy th� trong một t� tạp chí m� thuật thời đó.
Phải h� tính vĩnh cửu xuống mà thêm chất phàm tục vào? - Có lần Kiên bắt gặp cha mình đang giận d� quát vào mặt bức họa đang v� d� trên giá - Phải xác định thành phần giai cấp cho sông núi? H� dạy th�, vậy bảo phải làm sao bây gi�, h�?
Càng v� sau này, dưới ánh mắt cha anh, toàn b� cõi đời như càng chuyển nhanh sang một th� giới khác, ng� sang màu khác.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War
“Under the ground in the grave human beings aren't the same. You can look at each other, understand each other, but you can't do
anything for each other."

"If we found a way to tell them news of a victory, would they be happier?" Kien asked.

"Come on! Even if we could, what would be the point? People in hell don't give a damn about wars. They don't remember killing. Killing is a career for the living, not the
dead.”
Bảo Ninh, The Sorrow of War

« previous 1
All Quotes | Add A Quote
Hanoi at Midnight: Stories (Diasporic Vietnamese Artists Network Series) Hanoi at Midnight
72 ratings
The Sorrow of War The Sorrow of War
10,515 ratings