Cuốn sách mới nhất của ông hoàng trinh thám Pháp Michel Bussi.
Một loạt các quan chức cao cấp của hiệp hội chuyên tr� giúp người nhập cư b� sát hại giữa khung cảnh được bài trí như trong Nghìn l� một đêm. Mọi nghi ng� đ� dồn v� một cô gái gốc Mali quyến rũ dường như đang che giấu một bí mật khủng khiếp. Bussi - một lần nữa lại giăng ra vô s� cái bẫy, khiến độc gi� không ngừng nghi vấn, không ngừng suy đoán cho đến trang sách cuối cùng, đ� rồi b� choáng ngợp.
Michel Bussi est un auteur et politologue ڰç, professeur de géographie à l'université de Rouen. Il est spécialiste de géographie électorale.
Michel Bussi is one of France's most celebrated crime authors. The winner of more than 15 major literary awards, he is a professor of geography at the University of Rouen and a political commentator. After the Crash, his first book to appear in English, will be translated into over twenty languages.
CERTE VOLTE BISOGNA SAPER SCEGLIERE DA CHE PARTE STARE
Il nastro di Möbius. Le superfici a cui siamo abituati hanno sempre due facce, per cui è sempre possibile seguirne una senza mai raggiungere l'altra, se non attraversando una linea di demarcazione costituita da uno spigolo, chiamato bordo. Per queste superfici è possibile stabilire convenzionalmente un lato superiore o inferiore, oppure interno o esterno. Nel caso del nastro di Möbius, invece, tale principio viene a mancare: esiste un solo lato e un solo bordo. Dopo aver percorso un giro, ci si trova dalla parte opposta. Solo dopo averne percorsi due ci ritroviamo sul lato iniziale. Quindi si potrebbe passare da una superficie a quella dietro senza attraversare il nastro e senza saltare il bordo ma semplicemente camminando a lungo. Il nastro di Möbius ricorda molto il Comma 22 e la legge francese sull’immigrazione. Ma ricorda anche la struttura della trama di questo romanzo.
Non credo di potermi considerare un fan di Michel Bussi, ho apprezzato così così Ninfee Nere, il suo romanzo più famoso. Ma questo mi pare superiore, e comunque mi incuriosisce il fenomeno Bussi, che è una star nel suo paese - successo tardivo e adesso una media di 400 mila copie vendute a titolo - ma anche da noi va mica male (due titoli tradotti nel 2016, due nel 2017, tra poco questo).
Superiore a Ninfee Nere, perché, pur ricordardandomelo tanto, questa volta si evita quell’eccesso di romanticheria, privilegiando un tema che è estremamente attuale, l’emigrazione.
Questa piccola conchiglia si chiama cauri. Si trova in varie zone del mondo: Mar Rosso, Golfo Persico, Sri Lanka, Zanzibar, Madagascar, Borneo, Polinesia, Galapagos, Hawaii, Australia, ma la grande maggioranza proviene (e proveniva) dalle isole Maldive. Carlo Linneo le dette il nome di Monetaria Moneta in quanto per millenni venne usata proprio come moneta in molti luoghi del mondo. In effetti, fu la prima moneta internazionale della storia umana, a partire da alcuni millenni A.C. Il suo successo fu dovuto alla sua bellezza, alla sua leggerezza e alla sua trasportabilità, ma soprattutto alla sua sicurezza: la cauri è probabilmente l’unica moneta al mondo impossibile da falsificare. Furono molto in uso per la tratta degli schiavi. Dopo la prima guerra mondiale le potenze coloniali europee le misero al bando, introdussero la loro valuta, mandando sul lastrico milioni di persone.
Si parla di Frontex, l’agenzia dell’Unione Europea che si occupa di gestire le frontiere, soprattutto quelle meridionali, visto che sono quelle a essere più insidiate da quella parte di umanità che preoccupa molto i matteosalvini europei (e non solo, anche gli attiliofontana e i silvioberlusconi). Bussi si inventa un’associazione privata che collabora con Frontex, la chiama Vogelzug, che sono uccelli migratori.
In questo romanzo il flusso migratorio, che al contrario di quello degli uccelli, è ben meno libero e ben più costoso, viene dall’Africa subsahariana. Dal Mali arriva la bellissima Leyli, una dei personaggi principali, madre di tre figli, altrettanto importanti nello sviluppo della trama: la primogenita Barby, forse anche più bella della madre, Alpha, nero nero, alto e forte come un albero, o una statua greca, e il piccolo Tidiane.
I due fratelli, Barby e Alpha, hanno due triangolini neri di ebano che portano appesi al collo con un laccetto di cuoio � se li avvicinano ottengono una stella che ricorda quella della bandiera marocchina � quando li indossano, diventano guerrieri.
Devo stare attento a fare pochi accenni alla trama per evitare anticipazioni, perché il plot è elemento chiave nei romanzi di Bussi: tutto ruota intorno a colpi di scena, sorprese, e anche salti sulla sedia.
Il romanzo mi è piaciuto, l’ho letto in tre giorni, e se l’avessi iniziato per alternarlo a una lettera più impegnativa, so che non avrei comunque potuto posarlo più.
I due personaggi femminili principali, la madre Leily e la figlia Barby devono essere belle come Katoucha Niane, top model nata in Ghana, famosa negli anni Ottanta e primi Novanta. Fu la musa di Yves Saint Laurent. Abbandonò le passerelle nel 1994 per fondare un’organizzazione, che da lei prese il nome, per la lotta contro l’infibulazione, mutilazione che aveva subito lei stessa (ne parlò in un libro “Dans ma chair�). La notte tra il 31 gennaio e il 1 febraio del 2008, all’età di 48 anni, mentre ritornava da una festa alla sua casa galleggiante sulla Senna, scomparve. Il suo corpo fu ritrovato nel fiume il 28 febbraio successivo. Mai appurato se caduta per incidente o spinta volontariamente.
Ma ho dei problemi con Bussi. Trovo che come in Ninfee Nere anche qui ci si muova su un terreno friabile: la mia sospensione dell’incredulità ha battuto più volte a vuoto. E mi sono sentito manipolato. Michel Bussi lo ammette, afferma che la manipolazione è pratica che sceglie volutamente, che gli piace. Infatti, dice: L'ingrediente fondamentale è instaurare un rapporto di complicità con il lettore talmente stretto da non fargli accorgere che lo sto manipolando.
Port-de-Bouc, comune francese alle Bocche del Rodano, vicino a Marsiglia, dove si svolge parte dell’azione.
Purtroppo io, pur leggendo avidamente, non riesco a essere complice. Purtroppo, io sento bene d’essere manipolato. E, io, da lettore, voglio, caso mai, sentirmi spiazzato, ma non manipolato: perché se alla fine dei suoi malloppazzi, ché i suoi romanzi son tutti corposi, qui ben 460 pagine, a me lettore viene voglia di ricominciare dal principio solo per andare a prenderlo in castagna e trovare i punti dove ha mentito, dove è stato non credibile (ma non incredibile), allora qualcosa non funziona, qualcosa non quadra. La manipolazione può essere considerata raffinata abilità di chi scrive: ma io la gradisco sullo schermo � trovo che l’abilità di un regista di mostrare eludendo quello che vuole escludere, inquadrando solo quello che serve al racconto, sia davvero maestria, talento e tecnica da apprezzare, una dichiarata sfida allo spettatore. In narrativa, invece, la considero omissione. Sostanzialmente, una bugia. E, quindi, una forma di imbroglio ai danni del lettore.
Rabat-Salé alla foce del fiume Bou Regreg vicino a Rabat dotato di aeroporto internazionale, altro luogo dell’azione.
Thi th� của một viên quan chức cấp cao người Pháp, làm việc dưới trướng một t� chức nhân đạo h� tr� người nhập cư được người ta tìm thấy trong một căn phòng khách sạn r� tiền được bài trí theo phong cách Nghìn l� một đêm, đã m� đầu cho hàng loạt các v� mưu sát được lên k� hoạch t� m� t� trước. Manh mối duy nhất đ� lần tìm danh tính k� th� ác không gì hơn là một hình ảnh thoáng qua trên camera cùng tài khoản mạng xã hội của một cô gái da màu quyến rũ. Song, không giống với những câu chuyện trinh thám cùng th� loại, Kho báu b� nguyền rủa dường như không mảy may tập trung đ� tr� lời cho câu hỏi “Ai?�, cuốn sách mặt khác lại trung thành tuyệt đối với việc lý giải “Tại sao lại như vậy?�. Tất c� đều xoay quanh một kho báu, nhiều câu chuyện, những cái chết và một quá kh� bủa đặc bởi đêm đen.
Leyli là nhân vật trung tâm của truyện. Một người m�. Một người đàn bà. Một k� nhập cư. Ngày ngày, ch� bắt chuyến xe buýt s� 22 đi đi v� v� giữa hai đầu thành ph�, lặng l� và xám ngoét như một cái bóng. Ch� quét dọn, ch� lau chùi, ch� thực hiện c� những công việc mà người ta cho là “thấp hèn, không ai muốn�. Mong ước c� đời của ch� đơn giản ch� gói gọn trong một căn h� với ba phòng ng� � năm mươi mét vuông tròn � nơi m� con ch� có th� thoải mái sinh hoạt mà không còn phải chịu cảnh chen chúc. Cảnh đời giản d�, ước mơ giản d�, đâu ai ng� được rằng, chôn chặt trong trái tim người ph� n� nh� bé ấy, là một quá kh� đầy dông gió, một kiếp đời đầy bất hạnh, cùng những câu chuyện dài bất tận tựa những đêm trường, luôn chực ch� đ� được cất lên tiếng nói.
Kho báu b� nguyền rủa có cấu trúc truyện lồng trong truyện, được đan xen linh loạt giữa hành trình truy bắt k� th� ác � k� gây ra cái chết của những người đàn ông được đ� cập � phần đầu truyện, với những câu chuyện v� cuộc đời, quá kh� của Leyli. Tưởng như không liên quan tới nhau, song hai tuyến truyện này lại tồn tại những điểm tương giao k� l�, xoắn bện trong mối quan h� nhân qu�, s� kiện này dẫn nối tới s� kiện kia. Cách k� chuyện này không phải là mới, song với lối k� duyên dáng của một cây bút tài năng, Michel Bussi vẫn không khiến mình nhàm chán. Thậm chí, có đôi khi, những câu chuyện “cũ� lại có phần cuốn hút gấp bội. Bởi l�, danh tính hung th� đã được tiết l� ngay t� những chương truyện đầu, trong khi cuộc đời của Leyli thì lại luôn được giăng mắc trong bí ẩn và h� nghi, khó có th� diễn giải trong một sớm một chiều.
Mối quan h� giữa cô và những gã đàn ông b� sát hại cũng là một trong hàng ngàn những điểm h� nghi ấy. Dù có s� khác biệt v� ngoại hình, địa v� xã hội, có s� không giống nhau � thời gian và địa điểm t� vong, song những nạn nhân của các v� giết người hàng loạt, đều có những nét chung không th� chối cãi: quốc tịch Pháp, già đời, đã lập gia đình. Và ít nhiều liên quan tới Vogelzug � t� chức toàn cầu có ph� trách vấn đ� nhập cư. Cho phép đôi tai được lắng nghe những câu chuyện của Leyli, tức là độc gi� đã cho phép bản thân dấn bước vào chuyến hành trình ngược dòng thời gian, bóc tách những khuất tất, vạch trần những tội ác và vinh danh s� thật. Đ� rồi, cho tới khi đã đi tới tận ngọn nguồn của cơ s�, ta lại không khỏi giật mình: k� th� ác, có chăng, cũng là một k� đáng thương, và nạn nhân, mới chính là những k� đáng chết.
Không dừng lại � cách k� chuyện đặc sắc, lôi cuốn, Kho báu b� nguyền rủa còn khiến mình không th� ngừng theo dõi khi khéo léo đ� cập tới một vấn đ� vô cùng nóng bỏng trong xã hội hiện đại: vấn đ� nhập cư. S� phận tăm tối của những người nhập cư, có khi ẩn hiện trong câu chuyện đời của Leyli, khi lại được bóc tách không che đậy thông qua câu chuyện của c� những con người khác: Savorgnan, Zahérine, Whisley, Darius� và hàng chục, hàng trăm, hàng triệu mảnh đời đã không th� tới được miền đất hứa. Ra đi trong nghèo đói, bất k� ai trong s� h� cũng đều mơ tưởng tới một viễn cảnh tương lai tươi đẹp � nơi có một chốn � t� t�, một công việc dài lâu và một cuộc đời đáng đ� bấu víu. H� chấp nhận bán mình cho những k� buôn người, rong ruổi trên những chiếc xe thùng băng qua sa mạc cát cháy, lênh đênh trên những con thuyền quá tải giữa biển khơi khôn cùng. H� sẵn sàng đ� nhân phẩm b� r� rúng, b� đồng loại định giá bằng những chiếc vòng tay, b� lường gạt dưới miệng lưỡi của những tên ác thú đội lốt nhà t� thiện. Song dẫu vậy, tương lai vẫn không hoàn toàn nằm trong tay h�. Trước mặt h�, bủa đặc là đói rét, là tạm b�, là t� nạn, là sóng biển luôn chực ch� đ� nhấn chìm rồi cuốn lấy h� đi. Và tới tận khi kiên trì vượt qua ngàn dặm, cay đắng thay, ch� bằng một chuyến bay vài gi� đồng h�, bàn chân h� lại một lần nữa đặt trên mảnh đất nơi h� đã quyết sống chết đ� được đào thoát. Viết nên Kho báu b� nguyền rủa, Michel Bussi đã chạm tới một vấn đ� xã hội gai góc, nhạy cảm và chưa bao gi� khiến độc gi� phải ngừng nghĩ suy. Không phán xét, không lên án, ông đã đặt bản thân � góc nhìn của h�, đ� cảm thông, đ� thấu hiểu. Chính bởi vậy, không đơn thuần ch� là một cuốn trinh thám hấp dẫn, Kho báu b� nguyền rủa còn là một thiên tiểu thuyết thấm đẫm tính nhân văn sâu sắc.
Hơn bốn trăm trang đầu tiên, truyện đằm mình trong nhịp chảy nh� nhàng, chậm rãi, song tới đ� trăm trang cuối, từng chương mục, từng trang sách đều như cuộn xoáy trong trận cuồng phong kinh hoàng giữa lòng biển động: bất ng�, d� dội và gấp gáp đến cùng cực. Những bí mật, những nỗi đau, s� tr� thù và c� tình đồng loại, tất c� đều như sánh đặc trong từng th� ch�. Michel Bussi đã dẫn lối độc gi� vào một mê cung của những suy đoán, rồi cuối cùng lại phản bội ta bằng một cái kết không th� tưởng tượng nổi. Thường thì đọc văn học Pháp, bất k� th� loại, cái làm mình ngại nhất là s� dài dòng. Nhưng � Kho báu b� nguyền rủa, mình không nhìn thấy điều đó. Một cuốn sách đẹp đ�, bi thương mà cũng lôi cuốn đến không ng�.
Centering on the story of Leyli Maal, a beautiful and determined African mother, Michel Bussi digs into the lives of those migrants seeking a new life in France and how these can become entwined with organised crime and the agencies who champion and support migrants.
There are challenges and shocks for Leyli as her daughter is suspected of murder, and whilst the police investigate, she [Leyli] is trying to keep working and keep her family together as her struggle to meet the French settlement laws all the while holding secrets and stories of her past that may hold clues to events today.
I very much enjoy Michel Bussi's books and this was a enjoyable and rounded crime/thriller. It even led me to explore more about blood groups and the possibly geographic origins of those who have certain blood group types.
A very strong 3, which in GR ratings is a "liked it".
Ce n'est pas une lecture inintéressante, seulement pas aussi captivante que les autres romans de Michel Bussi déjà lus. J'ai été moins tenue en haleine, même si je n'ai pas vu venir le fameux “twist� ! Un rendez-vous de routine, pas mal en attendant mieux la prochaine fois. �
Setting: Marseille, France and Rabat, Morocco. Leyli Maal lives in an apartment in a suburb of Marseille - having arrived from Mali, she is trying to meet the Government criteria to enable her to reunite with her children. But the French immigration rules are a Catch-22: in order to bring your children into the country, you must have lived there for three years, have a regular job and have a dwelling with a minimum floorspace to accommodate your children. Leyli now meets the first two criteria but, as a single person, no accommodation agency will rent a large apartment to her as she doesn't have her children with her. But, without a larger apartment, her children are not allowed to join her! Leyli's past is recorded in a red notebook - her traumatic tale of her earlier life, when she was blind and forced by a man to work as a prostitute, has inspired her daughter, Bamby, to go in search of her father. Bamby knows only that her father has links to an agency supposedly helping immigrants get into France - but the agency is also involved in illegal activity. When two officials who have worked for the agency are murdered, the police come looking for Bamby.... Another gripping and twisted tale from this excellent author. Loved the setting and the characters - also appreciated the considered arguments in relation to immigration from the point of view of the migrants which, although in this case based on the situation in France, could equally be applied to the UK. Didn't quite enjoy this one as much as several of his other books but, nonetheless, still rated it as 4 stars - 9/10.
O Michael Bussi είναι γνωστός στον χώρο της λογοτεχνίας για την πολύπλοκη και την ιδιόμορφη θεματολογία, που καταπιάνεται στα μυθιστορήματα του. Με αυτό τον τρόπο διαφοροποιείται από άλλους συγγραφείς, που έχουν ένα μοτίβο.
Και σε αυτό το βιβλίο του ακολουθεί τον ίδιο ρυθμό αν, και σε αυτό το μυθιστόρημα βλέπουμε έναν άλλο συγγραφέα.
Το βιβλίο αυτό είναι περισσότερο ένα κοινωνικό, πολιτικό δράμα και όχι ένα καθαρόαιμο αστυνομικό. Αν και ο συγγραφέας σπάνια κινείται σε καθαρόαιμα αστυνομικά, πάντα βάζει πινελιές κοινωνικού και συναισθηματικού, δίνοντας μια έξυπνη νότα τόσο στις ανατροπές - εξελίξεις όσο και στη ροή των ιστοριών τού.
Στο κόκκινο σημειωματάριο βλέπουμε ένα διαφορετικό M.Bussi. Πολύ διαφορετικό από κάθε άλλη φορά.
Το κόκκινο σημειωματάριο είναι ένα παιχνίδι ζωής, εξουσίας, ανθρωπίνων δικαιωμάτων, εκδίκησης και μιας παγωμένης αλήθειας, που πολλοί γνωρίζουμε αλλά λίγοι νοιαζόμαστε πραγματικά για τις ρίζες της και την τραγωδία, που κρύβεται πίσω τής.
📝 Μετανάστες & οι θεοί του Ολύμπου.
📝 Ανθρώπινα δικαιώματα & υπηρεσίες μεταναστών.
📝 Ιστορίες και κρυμμένοι θησαυροί.!
Αλλά τελικά ποιος είναι ο μεγαλύτερος θησαυρός αυτός, που έχεις ή εκείνος, που βρίσκεται στις πραγματικές σου ρίζες;
Ο Michael Bussi στο κόκκινο σημειωματάριο του θίγει το μεταναστευτικό και την ανθρωποφαγία, που κρύβεται πίσω από το όλο αυτό εγχείρημα. Γράφει χωρίς να κρύβεται πίσω από όμορφες λέξεις για τις απάτες και τη δολιοφθορά, που υπάρχει πίσω από την ψεύτικη αλληλεγγύη των επιχειρήσεων. Σπάει τη σιωπή για την τραγωδία, που φέρει το μεταναστευτικό. Φέρνει στο προσκήνιο ιστορίες ανθρώπων, που προσπάθησαν να περάσουν στην Ευρώπη και για τα εγκλήματα, που γίνονται εις βάρος τους. Ανοίγει ένα παράθυρο στον κόσμο των μεταναστών, στα όνειρα και στις προσδοκίες τους. Στον πόλεμο, που ξεκινούν απέναντι στο κράτος, που λέγεται Ευρώπη και στη εξέλιξη που μπορεί να έχει η κάθε ανθρώπινη ζωή, που δεν μετριέται ως αυτό που ακριβώς είναι αλλά με το χρώμα του βραχιολιου, που φοράει ο καθένας από αυτούς. Και το βραχιόλι αυτό έχει σημασία την ίδια τους την ζωή.
Από την ιστορία δε λείπουν τα μαγικά τρικ του συγγραφέα. Ο αριστοτεχνικος τρόπος, που έχει για, να πλάθει τις ιστορίες του, τις μικρές πινελιές διάφορερικοτας, που κάνουν τα σωστά σημεία να φαίνονται έξυπνα τρικ. Σε αυτό το βιβλίο χρησιμοποιεί κάτι από Ελλάδα. Την ιστορία των Ολυμπίων θεών για, να αλλάξει και να μετατρέψει την πλοκή σε κάτι πιο δεξιοτεχνικο. Να δώσει μια πιο επινοητικη αύρα στους ήρωες και στη ροή της ιστορίας.
Από την άλλη όσον αφορά την αστυνομική έρευνα, είναι το κομμάτι, που σ` εμένα κάτι έλειπε. Ίσως να φταίει, που το κομμάτι αυτό έχει τρίτο ρόλο στο βιβλίο. Υπάρχει βέβαια αλλά είναι κάπως πιο αδρής σε γενικές γραμμές.
Σε όλο το βιβλίο υπάρχον δύο δυνατές ανατροπές. Ανατροπές με το στίγμα του συγγραφέα, από αυτές, που αφήνει συνήθως άφωνο τον αναγνώστη. Έχουν το στίγμα του.
ΌμӬς.. Ναι από το νέο βιβλίο του Bussi κάτι μου έλειπε. Η σπιρτάδα, η ένταση ή ζωντάνια δεν ξέρω τι από όλα αλλά κάτι μου έλειπε.
Όμως από την άλλη σκέφτομαι ότι ίσως επειδή το θέμα είναι αρκετά λεπτό θέλησε να εντρυφήσει περισσότερο πάνω σε αυτό για, να δείξει την αληθινή πλευρά αυτών των ανθρώπων και γιατί όχι να ευαισθητοποιήσει τους αναγνώστες, και όχι τόσο να γράψει ένα δυνατό αστυνομικό μυθιστόρημα.
Ίσως θέλησε να δώσει μια πνοή ζωής σε αυτούς τους δύσκολους καιρούς, που ζουν οι μετανάστες, στην ιστορία τους για, να κάνει τους αναγνώστες να κατανοήσουν περισσότερο το τι διακυβευουν κάθε φορά, που φεύγουν από την πατρίδα τούς. Και ότι δεν είναι πιόνια με ένα χρώμα ζωγραφισμένο πάνω τους. Αλλά άνθρωποι με όνειρα και αδυναμίες όπως όλοι όσοι κατοικούν πάνω στη γη και έχουν τα ίδια δικαιώματα με όλους τους συνανθρώπος μας.
Ναι αν το κοιτάξω από την άλλη πλευρά του νομίσματος είναι πράγματι ένα διαφορετικό και δυνατό βιβλίο. Άλλωστε και οι συγγραφείς ανθρώποι είναι και μέσα από τη γραφή τους και τα βιβλία τους προσπαθούν να δώσουν ένα μήνυμα σε αυτούς, που θα το διαβάσουν. Είναι η φωνή τούς.
Θα κλείσω την άποψη μου με ενα απόσπασμα. Ένα κείμενο με λίγες λέξεις αλλά με τόση μεγάλη σημασία που θα μείνει χαραγμένο για πάντα στην συνείδηση μου
" Αντίθετα με όσα πιστεύει όλος ο κόσμος όταν συναντά κουρελιαρηδες μετανάστες χωρίς χαρτιά στο δρόμο, δεν είναι οι πιο στερημένοι αυτοί που φεύγουν, ούτε είναι αυτοί που δεν έχουν τίποτα να χάσουν, είναι όσοι έχουν κάποιες πιθανότητες να βγουν νικητές, είναι πρωταθλητές, πρωταθλητές που τους διαλέγουν οι οικογένειές στους, ιππότες στους οποίους έχουν παραχωρήσει τα πάντα για να καταφέρω να γυρίσουν θριαμβευτές."
Prantsuse kvaliteetkrimi, kus lisaks mõrvaloo lahendamisele heidetakse pilk illegaalsete migrantide katsumustele mõlemal pool Vahemerd. Kirjeldatud on inimkaubitsejate julmust, ametnike tuimust, vägivalda ja sundseisus inimeste ärakasutamist nii enne kui pärast tõotatud maale jõudmist, aga ka pagulaste töökust, sitkust ja tahtejõudu, samuti rändega seotud moraaliküsimusi ('Ja ära tule mult küsima, miks me peame vastu võtma tüübid, kes surevad oma kodumaal hirmu kätte, aga mitte need tüübid, kes surevad oma kodumaal nälga!'). On karismaatilisi tegelaskujusid (Ruben Liberos, vau!), on üheplaanilisemaid. Prantsuse bürokraatiat on kujutatud üks ühele. Autori keel on elegantselt kaunis ja kujundlik. Läbiva niidina jookseb romaanist läbi mere motiiv, meri, mis lahutab ja ühendab kahte maailmajagu, meri kui kalmistu või uue elu algus. Sündmusi ja kokkusattumusi kuhjub, süžeepöörded on jalustrabavad, pinget hoitakse kuni lõpuni. Soovitan lugejatele, kes tahavad silmaringi avardada ja saada laiemat pilti ühest tänapäeva ühiskonna põletavast teemast. Stiilinäide: 'Vanuse poolest oleks Leyli Maal võinud olla talle ema eest, aga sellest naisest õhkus vankumatut energiat ja vastupanujõudu, oskust näidata oma tahet täpselt valitud sõnadega, nagu oleks ta olnud sipelgas, kes käib kõigest hoolimata oma rada, põikab takistusest mööda, valib pikema tee, aga jõuab alati kohale, isegi kui kannab endast raskemat koormat. Sipelgas, kes polnud loobunud oma ilust.'
As always, Michel Bussi addresses what nobody really wants to hear about. This time: the condition of illegal immigrants in France before arriving and once they succeed to pass the frontiers. In this novel, Michel Bussi deals with Those coming from all around the old African colonies, protectorates... One learns a lot without being taught. This part is well done. Without spoiling anything, I found Michel Bussi took a great risk with his multiple settings. As daring as impressive. Yet, nothing breaks the spell. The speed of the narration accelerates towards the end as the number of twists increases. Another unusual and good read.
Удивительная книга. Очень крутой сюжет и концовка! Но не менее интересна и фактура. Впервые я узнала так много о жизни беженцев из Африки, преодолевающих бесчисленные мучения по пути к жизни в Европе. Мне понравилось! рекомендую!
Ho ritrovato con piacere la costruzione millimetrica della trama e la precisa descrizione geografica che avevo apprezzato in "Ninfee nere". Il problema dei migranti mi pare affrontato in maniera critica ed equilibrata, con una conclusione forse un tantino ottimistica. Complessivamente, molto soddisfacente.
For the majority of this book I was pretty down on it and found it quite boring, but the ending genuinely surprised me! They clearly call him the master of the killer twist for a reason... You just have to get there.
Sempre avvincenti i romanzi di Bussi. Questo è forse un pelino al di sotto di Ninfee nere e Mai dimenticare, ma solo perché fino alla fine ho aspettato il ribaltamento, il colpo di scena, che non è stato così eclatante, e che è arrivato molto prima del finale. Non che manchino i colpi di scena, che sono tantissimi e tutti in pieno stile Bussi, ma alla fine, vengono messi in secondo piano da quello che è il colpo di scena più grande e più oltraggioso. La realtà. Storie terribili di migranti e di multinazionali che lucrano sulla loro pelle. Personaggi che si arricchiscono sulla pelle di esseri umani a cui attribuire un braccialetto rosso, blu o verde a seconda che la cifra versata sia più o meno esorbitante se si considera il servizio fornito. Vite che per loro valgono quanto e meno di un cauri, una conchiglia usata come moneta fin dall'antichità per la sua unicità e messa al bando dopo la prima guerra mondiale, la cui storia è simbolica all'interno di questo romanzo.
Cuốn này kiểu nhạc kịch Mamma Mia phiên bản thriller, con gái đọc trộm nhật ký của m�, rồi đi tìm xem b� mình là ai 🤣. Cơ mà cô gái không mời các ông b� đến đám cưới mà lại đi quyến rũ rồi giết quách luôn h�. Bên cạnh v� án, truyện có nhiều nét tương đồng với American Dirt, chắc do cùng nói đến vấn đ� nhập cư. Có một cú twist khá tốt đoạn gần cuối. Mình thấy đây là một trong những cuốn đáng đọc của Bussi. 4⭐️
Spesso con l’idea del romanzo, quindi con un racconto di fantasia, si raccontano delle verità. In questo caso il business sulla pelle dei migranti. Bussi lo fa a suo modo, con un romanzo giallo che mischia i campi temporali e di luogo. Lo fa in maniera egregia, seppur con qualche forzatura che rovina il meccanismo descrittivo; l’ingranaggio non è perfetto come in suoi altri romanzi. Ha però il pregio di raccontarci, seppur con una fantasia romanzata, la realtà di un tema attuale. Il racket sulla pelle dei migranti e l’organizzazione della immigrazione clandestina, e soprattutto il ruolo delle cosiddette ONG. Descrivendo come queste organizzazioni di umanitario spesso hanno ben poco e che in realtà sono un paravento per affari lucrosi sulla pelle di povera gente che cerca un futuro migliore di quello che lo aspetta a casa loro. Un libro che magari infastidisce le “anime belle� che non pensano che i poveri migranti siano degli sfruttati, e non pensano che certi (sottolineo certi) paladini dell’immigrazione siano conviventi con traffici e affari sporchi. Belle soprattutto le figure dei poliziotti, poco credibili quelle di Leyli Maal e dei suoi figli. In ogni caso un bel giallo che si legge molto volentieri sotto l’ombrellone.
Το βιβλίο αυτό θα μπορούσε να είναι ένα εξαιρετικό αστυνομικό μυθιστόρημα, διότι καταφέρνει να εγείρει πολλά ανάμεικτα συναισθήματα, όπως η αγωνία, ο φόβος, η ψυχική οδύνη. Όμως δεν είναι μόνο αυτό. Είναι ένα βαθιά κοινωνικό μυθιστόρημα, το οποίο αναφέρεται στην ανηθικότητα κάποιων οργανώσεων και στην απρόσκοπτη εκμετάλλευση των ανθρώπων. Σεξουαλική,εργασιακή εκμετάλλευση των γυναικών κυρίως και των παιδιών.
Το άτομο που είναι θύμα trafficking δέχεται κτηνώδη συμπεριφορά, καθώς βιώνει την απάνθρωπη λεκτική και σωματική βία. Είναι πολλές οι φρικαλεότητες που δέχεται το θύμα ,καθώς οι θύτες χρησιμοποιούν διεστραμμένες και βίαιες μεθόδους ¨παραδειγματισμού¨με την σύμφωνη γνώμη των εκάστοτε αρχών.Με το όνειρο ενός καλύτερου κόσμου και μιας ήρεμης και ευτυχισμένης ζωής στην ¨Γη της επαγγελίας¨η πρωταγωνίστρια μπλέκεται στα κυκλώματα της οργανωμένης μαφίας εκμετάλλευσης των ανθρώπων. Για πολλά χρόνια βρίσκεται έρμαιο των επιτήδειων που την χρησιμοποιούν , ποικιλοτρόπως και την κακομεταχειρίζονται.
Θα καταφέρει άραγε να ξεφύγει όμως, χωρίς σοβαρές απώλειες και χωρίς να χάσει την ψυχή της?
Η συγκλονιστική πλοκή του μυθιστορήματος θα σας καθηλώσει έως την τελευταία του σελίδα. Ο συγγραφέας καταφέρνει να κεντρίσει το ενδιαφέρον του αναγνώστη και να τον κάνει να αναρωτηθεί για την έκβαση της υπόθεσης, όπως και να αναλογιστεί και ίσως να ευαισθητοποιηθεί για την κοινωνία που ζούμε και για τα τόσο σοβαρά, εγκληματικά προβλήματα που μαστίζουν τον κόσμο.
Uầy, k� t� sau Hoa súng đen đây có l� là cuốn trinh thám nà mình s� recommend cho mọi người khi ai hỏi thích trinh thám thì nên đọc gì. Sau spotlight của Hoa súng đen và bomb xịt của Xin đừng buông tay, mình không còn tin vào Bussi mấy, k� c� còn liệt ông vào dạng one-hit-wonder nên M� đã sai rồi vẫn còn chưa mua chưa đọc. Nhưng Kho báu b� nguyền rủa khôi phục lại tất c� danh tiếng hư hao ấy, Bussi viết quá hay, và s� càng hay hơn nữa khi b� đi yếu t� trinh thám, mà ch� xây dựng nó theo mô tuýp tiểu thuyết theo diễn tiến trinh thám, bởi l� trinh thám cuốn này ch� có làm d� đi ch� không thêm thắt đ� hay là bao.
V� mặt plot twist, những thành công từng đạt được trong Hoa súng đen s� tr� lại trong này, nên nếu ai cũng tưởng Bussi one-hit-wonder như mình thì hãy mua và đọc đi. Cảnh báo là nó hay x1000 hơn Xin đừng buông tay. V� mặt ý nghĩa, nó hay hơn Hoa súng đen khi là câu chuyện m� ra chung, không còn cá nhân, không còn huyền bí. Michel Bussi với Kho báu b� nguyền rủa như Pierre Lemaitre với Hẹn gặp lại trên kia - những nhà văn trinh thám mà khi chuyển địa hạt ngọt không chê vào đâu được. Nhưng dĩ nhiên Bussi vẫn không bằng Lemaitre trong việc s� dụng trinh thám làm nổi bật cốt truyện có ý nghĩa, nên nếu b� đi phần trinh thám cuốn này s� rất có th� so được với Hoa súng đen. Dù sao cũng well- deserved.
À, dịch và biên tập hơi t� nhé. Dịch lyric của Imagine t� John Lennon mà phải ngẩn ra 2 phút mới hiểu bài 'Tưởng tượng' là Imagine.
Một tác phẩm án mạng trinh thám nhưng nhấn vào tính nhân văn và những vấn đ� xã hội hơn là tính tội phạm của hung th� giết người, điều đó cho thấy góc nhìn nhân đạo, cởi m�, bao dung của tác gi� đối với người di cư nói chung, với người nhập cư vào Pháp nói riêng. Văn phong thiên v� miêu t� và văn học, gợi t� cảm xúc và tâm trạng các nhân vật, diễn biến không nhanh so với tốc đ� thường thấy của một tác phẩm cùng loại, nhưng tổng th� vẫn lôi cuốn, có s� duyên dáng và cá tính t� các nhân vật, và khá mạch lạc cũng như chứa đựng bất ng� trong diễn biến.
Vấn đ� đặt ra là cuộc sống bấp bênh của những người dân tại các nước nghèo, có chiến tranh; h� muốn thay đổi tương lai của bản thân và con, cháu mình, nhưng lại b� lọt vào bẫy của những k� đầu cơ. H� đặt tiền bạc và c� tính mạng của mình đ� làm giàu cho những mạng lưới nhập lậu người di cư. Ẩn sâu sau mỗi t� chức nhân đạo là những suy tính, cũng như ẩn sâu trong mỗi người là những bí mật. Cám d� quyền lực và tiền bạc cũng mạnh như cám d� tr� thù, đều có th� đẩy bất k� ai tr� thành k� giết người trực tiếp hoặc gián tiếp.
Đây là 1 tác phẩm mang dấu ấn đương đại mượn th� loại trinh thám đ� đưa ra góc nhìn khác v� vấn đ� xã hội và người nhập cư tại Pháp. So với những tác phẩm khác của Michel Bussi mà mình đã đọc, quyển này khá nh� v� đ� trinh thám lẫn tâm lý dark tội phạm, nhưng lại rất d� chịu v� tính nhân văn và với người châu Phi.
Je ne suis pas une lectrice habituelle de Michel Bussi, On la trouvait plutôt jolie est seulement mon deuxième et je n'avais donc pas d'attente particulière, à part l'envie de lire un bon polar. Attente pleinement comblée en ce qui me concerne. Et ce petit préambule uniquement car j'ai lu pas mal de fans de Bussi se dire déçus de cet opus. Je manque de points de comparaison mais l'ai nettement préféré à celui que j'ai lu l'an dernier, Le temps est assassin. Moins de clichés (sans doute la Corse se prête-t-elle aux clichés mais tout de même) et surtout une intrigue qui m'a nettement plus convaincue sur la durée.
Là où Le temps est assassin m'avait happée au début pour me décevoir et se perdre dans des méandres improbables sur la fin, On la trouvait plutôt jolie a tenu ses promesses jusqu'à ses dernières pages... j'ai été surprise jusqu'au bout, et me suis attachée à Leyli et sa petite famille.
Tout ce que je pourrais dire de plus vous gâcherait la lecture d'une manière ou l'autre, je vais donc en rester là, mais en vous le conseillant chaleureusement.
Tundub, et olen nüüd selle autori kõik kolm eesti keelde tõlgitud teost läbi lugenud. Selle paigutaksin "Mustad vesiroosid" ja "Leidlaps lumetormist" vahele. Lugu on põnev ja ootamatute pööretega ja lõpplahendust ei oska ennustada. Kui see juba käes, loed kõik eelneva uuesti diagonaalis üle ja tõded, et tõepoolest, asjad pole üldse nii, nagu need paistavad, kuid kõik on ladus ja loogiline. Autorit natuke juba teades võiks ju selliseid käike ette näha, sest käekirjas aimdub teatud sarnasust, aga sellest vaatamata on lugemisnauding suur. Aga rohkem ma ei räägi, sest muidu ütlen liiga palju ära :) Lisaks meeldib mulle loo juures ka päevakajaliste ja sotsiaalsete probleemide kajastamine. Immigratsioon, pagulus, üksikema, bürokraatia veskid jahvatamas, korrumpeerunud ametnikud. Põnevust on, laipu ja krimi samuti, armastust ka ikka natuke, aga nii, et läilaks ei lähe. Üks paras lugu ühesõnaga kergeks meelelahutuseks. Ühtlasi veel minu jaoks esimene raamat, mille elektrooniliselt ehk ELLU kaudu lugesin. Mis teha, kui raamatukokku ei saa.
Mấy lần mém drop mà cuối cùng cũng xong 🤣 Quyển này mình đọc lướt quá là lướt nhưng vẫn ko b� bối rối ch� nào, vì thực s� là văn v� k� l� quá là dông dài và nhìu chi tiết vu vơ ấy. Các nhân vật ph� nghĩ vẩn vơ cái gì cũng tg cũng k� nữa. Mấy chi tiết vu vơ đó có đóng góp cho cốt truyện ko thì mình cũng ko bik luôn 🤷♀� chắc là ko quá
V� mặt trinh thám và plot twist thì mình công nhận là hay, hay y chang Hoa Súng Đen, cái kiểu mập m� khiến người ta lẫn lộn ấy đ� rối cuối cùng khi mọi th� sáng t� thì ăn khớp đến mức làm ta ớn lạnh!! Và đau lòng ._. Đảm bảo là twist cực gắt và cực khó đoán, mình đọc thì mình nương theo câu chuyện của tác gi� rồi t� mặc định th� này th� kia, t� mình kết nối các d� kiện một cách hiển nhiên, ai mà ng� dc cái ch� mình cho rằng hiển nhiên lại chính là cái twist 🤯 tác gi� quá đỉnh👍 viết kiểu này d� có plot hole lắm nhưng mình đọc trinh thám ít soi plot hole nên vs mình thì vầy là quá oke rồi. Vì đã đọc Hoa súng đen nên mình cũng nghĩ là twist phải c� đó, twist chính ko phải t� nhân vật hay âm mưu gì mà twist nằm trong cách k� chuyện, cái storytelling có điểm j đó bất thường, đứt đoạn, mơ h� trong không gian hoặc thời gian. Tác gi� ko lừa người đọc mà đ� người đọc t� đánh lừa bản thân. Hoan hô tác gi� 👏👏👏
Khen plot twist vậy nhưng thật ra tác phẩm này ko hẳn là trinh thám mà tập trung nhiều hơn vào k� câu chuyện đời 1 nhân vật và có yếu t� trinh thám góp phần vào thôi. Y chang Hoa súng đen luôn. Nhưng quyển đó thành công � ch� cái điều làm đọng lại trong lòng mình là chuyện đời vô cùng đặc biệt của nv chính mà mình ko bao gi� quên dc, chưa từng giống vs câu chuyện nào mình đọc trước đây nên nó đ� lại ấn tượng sâu sắc. Cái plot twist giật gân ch� làm tăng thêm s� hoàn hảo cho câu chuyện, ch� ko phải nguyên nhân chính khiến mình yêu thích Hoa súng đen đến th�.
Còn vs Kho báu b� nguyền rủa, câu chuyện đời Leyli cũng đóng vai trò trọng yếu, cũng bất hạnh thương tâm, nhưng ko đ� lại cho mình ấn tượng nhiều lắm. Mình ch� nh� v� cái twist, ch� ko suy nghĩ j nhiều v� những điều còn lại, dù mình công nhận đây là 1 tp rất nhân văn. Bamby, cô con lai xinh đẹp và dc nhắc đi nhắc lại là cực k� quyến rũ, mạnh m� như 1 n� chiến binh, cũng ko đ� lại chút xíu ấn tượng gì. Đối vs mình thì nhân vật này dc tô điểm quá nhiều v� ngoại hình, miêu t� quá k� những hành động giết người lạnh lùng, nhưng còn tâm tư và cảm xúc thì ít nói tới. Nên mình ch� nghĩ v� c� như 1 n� sát th� thôi, ch� còn như anh cảnh sát Julo, dù bik c� giết ng nhưng vẫn có 1 khao khát k� l� muốn bảo v� (trước c� khi ảnh biết s� thật). Mình ko hiểu nổi. Mình thấy cấn cấn.
Cái kết quá là trớt quớt cho Leyli, sao mà nghiệt ngã d� z ko bik... Ít ra Hoa súng đen còn có hy vọng dù là muộn màng.
C'est mon premier Michel Bussi. J'ai beaucoup aimé la première partie du livre, le thème abordée (l'immigration), suivre l'histoire de cette famille. L'enquête était bien ficelé, je pensais avoir tout compris et j'ai quand même été surprise pas le twist de fin. Par contre j'ai un peu moins aimé les dernière pages. Je ne comprends pas les intentions de la plupart des personnes et se donner autant de peine juste pour "ça". Je trouve ça un peu triste.
Ça faisait longtemps que je n'avais pas lu un roman de Michel Bussi et je n'ai pas été déçue de m'y remettre ! Avec des personnages toujours attachants ou antipathiques, une enquête très bien fisselée et - bonus - ce thème de l'immigration qui s'immisce entre chaque page pour nous mettre de petites claques ! Un régal !
2.5 rounded up to 3 It was fine I guess, I did not liked his first book and dint find him a great writer, this one was slightly better. Guessed most of the twists and found the way he describe the 2 main woman quite cringe.
4.5 really. Wasn't sure I enjoyed it at first but once I got into it I was hooked. The twisty turny plot was like a switchback and the writing really evoked the environment and the desperation. But, I DIDN'T see that end coming!!
Bussi continua a stupirmi. Il quaderno rosso è un bel thriller che tratta di un tema molto attuale ai giorni nostri. La trama è articolata e piena di sorprese mai scontate.