Năm đó, tại một ngôi làng xa xôi trên một ngọn núi hoang vu, người ta đón Tết trong s� kinh hãi tột đ�, hoài nghi đau đáu và giận d� khôn cùng trước s� ập tới của những bi kich tàn khốc.
Ngôi làng ấy vốn dĩ không có tên, nhưng những người nơi đây mặc định chốn này là địa ngục. Dân trong làng không ai dám t� ý băng rừng thoát khỏi làng, càng không biết th� giới bên ngoài rộng lớn như th� nào, bởi l� h� s� người khác s� biết rằng bản thân mình vốn là hậu du� của băng cướp khét tiếng � truông nhà H� dưới thời chúa Nguyễn � Đàng Trong.
Vào một đêm cuối năm rét buốt, ông Thập � người duy nhất có th� ra khỏi làng � được báo mộng bởi một âm hồn mặc quan phục màu đ� rực. Làng Địa Ngục sắp gặp họa lớn!
Thành danh bằng những tác phẩm văn học kinh d� đậm chất Việt Nam được phát hành qua mạng, lần này tác gi� Thảo Trang tiếp tục mang đến một câu chuyện hấp dẫn, m� ra một th� giới huyền bí ới những sinh vật, th� lực siêu linh mà người đọc không bao gi� hết hứng thú, đ� lại những dư âm không phai khi gấp sách lại.
Sách còn một phần ngoại truyện ngắn nữa. Nhưng ko hiểu sao trên Youtube thấy cái ngoại truyện nó dài bằng c� phần truyện chính nên thôi ko nghe nữa. Bởi mình không th� chịu nổi cái truyện này nữa. Cuốn này có l� nhiều người cũng đọc rồi. Hồi trước mình có nghe một truyện ngắn của tác gi� này và không thích lắm nên mới đắn đo có nên đọc cuốn này không.
*Cảnh báo cá nhân: bài viết này có dùng ngôn ng� thô tục, ch� bài khi viết đang không kìm nén được s� bức xúc nên ai mê màu hường, yêu cái đẹp, thích s� tinh t� xin vui lòng skip đoạn này đ� tránh ô u� tâm hồn. Mình xin không chịu trách nhiệm v� bất c� tổn thất nào.
Oke, bắt đầu ê....à không, nhầm, BÌNH LUẬN v� tác phẩm ch� nh�?☺️☺️☺️
- S� dụng quá đà các cảnh giết người man r� và các chi tiết đặc t� xác chết. Cuốn truyện này đã vạch rõ cho mình ranh giới giữa hai cảm giác "kinh d�" và "kinh tởm". +) Thay vì tạo nên một nỗi s�, cơn ám ảnh thường trực lâu dài trong tâm trí; s� lạm dụng của tác gi� ch� tạo nên hiệu ứng gây sốc ới người đọc. Mình đọc mà cảm thấy cực kì mệt mỏi, ngột ngạt, khó chịu, thậm chí ức ch�. +) Thú thật mà nói, tác gi� viết như vậy, cũng chẳng khác nào t� th� hiện rõ s� nghèo nàn trong cách viết và trong s� đầu tư xây dựng "lớp nền" kinh d� cho câu chuyện. Bạn nhồi một đống cảnh phanh thây, rỉa xác và miêu t� thật t� m�; rồi bạn nghĩ đấy là kinh d�. Nếu như th�, thực s� mình quá thương tâm khi phải nói rằng th� loại này "mất giá" quá. Bối cảnh, không gian, hình tượng các hồn mà bóng qu�, các nhân vật quần chúng....đ� làm gì, đ� � đâu? Tất c� đều là những yếu t� có tính khai thác cực kì cao cuối cùng lại vứt ra đằng sau. Mà tác gi� lại đi theo lối mòn của nhiều truyện ma Việt Nam khác được viết gần đây. Cảnh ma qu� thì ít mà cảnh xác chết thì nhiều! +) Một vài phân cảnh như vậy xuất hiện rải rác thì còn chấp nhận được, cũng nhắc nh� cho chúng ta v� mức đ� "nguy hiểm" mà các nhân vật đang phải trải qua. Nhưng ới tần suất dày đặc như này, th� đọng lại trong mình chẳng còn một chút ghê s� gì nữa mà thay vào đó ch� còn cảm giác tởm lợm. Mình nghe truyện mà mình c� nghĩ không biết truyện này khi xuất bản đã có editor chưa? Nếu có thì không biết s� edit kiểu gì? Mình nghe audio � trên mấy kênh đọc truyện ma, là nghe phiên bản t� hồi chưa được xuất bản thành sách ý.
- Mình cũng rất ngại khi phải thực s� ê khoản nhân vật trong truyện này. Bình thường mình không đặt nặng nhân vật trong truyện ma đâu vì mình biết nhiều tác gi� vẫn còn gặp khó khăn trong cách phát triển khía cạnh này. Tuy nhiên, mình không đặt nặng không có nghĩa là mình chấp nhận những nhân vật không biết suy nghĩ (nói thẳng ra là ngu người ấy). +) Đúng kiểu xuất hiện như đ� làm trưng ấy. Cái chết cận k� tới nơi vẫn c� bàng quang. Đến khi bắt đầu lo s� thì lại toàn làm mấy cái hành động mà có là một người bình thường, người nhà quê cũng đ� ý thức được đều là những hành động vô b�. Truyện thì dài lê thê vì cái gì? Vì c� h� tý là lại có cảnh người chết, mà các nhân vật khác cũng ch� làm cái quái gì ngoài ngồi làm mồi sẵn cho địch. Rồi khi mọi người sắp chết hết thì, WOA, nhân vật trung tâm đã xuất hiện rồi, nhưng cũng ch� biết khoa tay múa chân (à, chưa nói tới việc ổng cũng đến tr� cmnr). Ổng cũng sắp lên lò tới nơi rồi đấy, không lo giải quyết vấn đ� đi c� � đấy mà khóc ới thương ới t� trách. Đang đấu ới giặc có người chết là hiển nhiên, phe ta lại đi rời b� v� trí đ� thương ới ch� tiếc, địch nó giết lúc nào không hay đấy má. "Ôi, cảm động biết bao tình gia đình, tình yêu cao c�!" à? Thôi, xin người! +) À quên, à quên, sao chúng ta có th� nói v� nhân vật "ph�" ra sao mà không k� đến nhân vật phản diện nh�. � thì sương sương k� này cũng có bản lĩnh, đ� chán hơn mấy nhân vật khác, cũng có k� hoạch thông minh chu toàn lắm đấy. Nhưng rồi sao, địch � trong tầm tay không giết phắt đi cho xong việc còn c� chơi "mèo vờn chuột"; rảnh háng hay gì mà c� � đấy cười như điên như dại. Hay tính ra oai ra v� hình tượng "k� phản diện điên loạn" h�? Mà mình nói thật, một k� sống từng ấy năm, có hận đến mấy thì nếu biết khôn thì cũng học được cách kiểm soát cảm xúc rồi. Chiếm th� thượng phong xong cũng tạch vì cái tội thích ra v� "ta đây là k� vô địch". Ngu thì chết là đáng!
~~~~~~vài phút tịnh tâm, tịnh tâm cho miệng nó đ� tạo nghiệp~~~~~
- Được rồi, còn gì nữa nh�? À, cách k� chuyện! +) Văn phong của tác gi� mình không thấy có gì nổi bật. � thì nếu nổi bật, thì cũng biết xây dựng một không gian ghê rợn cho truyện rồi, cần gì phải đi miêu t� một lô xác chết nhằm C� tạo cái chất "kinh d�". Tất nhiên giọng văn vẫn trong tầm chấp nhận được. Các lời thoại cũng không quá sến súa, tốt hơn nhiều so ới hồi mình đọc "Giải ngải ký". V� cuối truyện, mấy cái cảnh khóc thương sướt mướt đọc khá là ngán ngẩm nhưng phần lớn truyện đều khá ổn. +) Mặt khác, nhịp đ� của truyện lại cực kì bất ổn. Tác gi� nhiều khi hơi sa đà vào miêu t�. Có những cảnh rất kịch tính, như là phát hiện xác chết; mà cái nào cũng mạch văn cũng chậm rì rì. Ví d�, tác gi� s� k� cho người đọc v� tiến trình nạn nhân gặp hung th�, b� giết th� nào (again, cũng ch� đ� có cơ hội cho chúng ta thấy tài năng miêu t� mấy cảnh giết người, hủy xác thôi); sau đó chuyển cảnh sang sáng hôm sau; rồi đi đặc t� nào là mùi máu, mùi thịt người trong không khí ra sao; người dân bối rối không hiểu chuyện gì xảy ra như th� nào; mãi ~~~~ mới đến lúc h� tìm ra xác chết. Và cái cách k� ấy nó c� lặp đi lặp lại đúng cái tiến trình ấy nhiều lần. Chưa hết, nhiều phân đoạn trong truyện chẳng có gì quan trọng xảy ra c�. Th� nhưng khi đến đoạn kết, lại nhồi nhét, tiết l�, giải thích một đống những âm mưu, k� hoạch của k� phản diện. Kiểu như chắc tác gi� thấy nhân vật của mình cũng chẳng có đ� đầu óc đ� tìm ra s� thật đâu, thôi c� ném hết vào mặt chúng nó cho xong. Mình đọc mà b� bội thực luôn. Cũng chẳng còn quan tâm nhân vật nào liên quan nhân vật nào nữa! Vì chẳng có ai là đáng nh� c�. Nhân vật thì nhiều mà chắc ch� ông bà nào sắp chết mới có spotlights.
- Cuối cùng, yên tâm đi mọi người, nốt phần này là s� hết thật. Thông điệp tác phẩm - ý nghĩa thì có nhưng cách truyền tải đi quá xa. +) Phần này có l� s� mang tính cá nhân nhiều nhất. Cái này mình nhận xét dựa trên quan điểm tâm linh thôi. Xuyên suốt câu chuyện, tác gi� gửi gắm 2 bài học chính. Th� nhất, là luật nhân qu�: "đời cha ăn mặn, đời con khát nước". Th� hai, là ranh giới mong manh giữa phần "con" và phần "người" � trong mỗi cá nhân. Trước tiên, mình khẳng định là không có vấn đ� gì ới những thông điệp trên. +) Tuy nhiên.........liệu có th� nói rằng cái giá mà c� dân làng phải tr� là quá nặng không? Đúng là ông cha h� ác thật, nhưng cũng đã chết hết, mà chết thì cũng phải chịu kh� sai � th� giới bên kia rồi. Vậy c� gì bao th� h� già tr�, gái trai trong làng đều phải b� đo� đày như th� h� phải gánh hết nghiệp. Người già, người tr� không nói, nhưng những đứa bé mới lọt lòng có tội tày gì? Những cô gái tr� vô tội, người sống thiện tại sao đến khi chết mà m� m� vẫn không tha? Chết không nhắm mắt đã đành, chết rồi linh hồn vẫn b� hành h� đến mức không còn là chính mình? Theo mình, câu chuyện này mang màu sắc quá cực đoan, tàn khốc. Dường như s� c� gắng của tác gi� ch� nằm � việc "giết nhân vật" ch� không c� đ� "thổi hồn vào tác phẩm". P/s: Mình không nói gì v� cốt truyện, vì mình biết đ� đọc mấy truyện này đừng có lôi mấy cái logic quá nhiều. Cái này không giống fantasy, có th� xây dựng th� giới hoàn chỉnh. Truyện ma vừa cần logic, nhưng cũng vừa không được logic quá. Vì nỗi s� tâm linh cốt lõi xuất phát t� s� bất an của con người khi không biết rõ chuyện gì s� xảy đến.
=> Tổng kết lại: Cuốn truyện này là một ví d� điển hình việc lạm dụng các chi tiết gây sốc, s� dụng cách k� chuyện theo lối mòn, chưa biết khai thác các yếu t� ph� của một câu chuyện kinh d� tâm linh. Đây chắc chắn s� lọt top những cuốn sách mình thất vọng nhất năm 2023. À mà cũng có kì vọng gì đâu, nhưng mà tại t� hơn mình nghĩ nhiều quá nên......
Một bầu không khí u ám, ma m� mãi không dứt t� đầu đến cuối sách. Người đọc đã bắt đầu t� trang th� nhất thì khó th� nào b� xuống hoặc quên đi câu chuyện. Rất đáng khen cho một tác gi� tr� Việt Nam v� th� loại ma - kinh d� nổi lên t� những chuyện k� trên mạng xã hội có th� cho ra mắt một truyện ma chỉn chu và thuần Việt đến vậy.
Trước tiên, tác gi� dựa trên nền một câu chuyện diễn ra thời chúa Nguyễn tại truông nhà H� v� một băng thảo khấu khét tiếng đã nhẫn tâm đoạt mạng một cách dã man, tàn bạo một gia tộc buôn tơ lụa ới nhân khẩu trên trăm người. V� sát hại cướp của năm ấy rúng động khắp nơi, một v� quan tài giỏi đã tìm ra manh mối và bắt chúng phải đền tội, một s� trốn thoát được đã di tản đến tận thành Thăng Long, tiếp tục b� xua đuổi và cuối cùng phải lánh nạn và an trú tại vùng núi đồi hoang vu, lạnh lẽo cách xa kinh thành. Tưởng rằng tìm được cuộc sống bình yên, xa lánh dân thường và vĩnh viễn chôn sâu bí mật tàn khốc của gia tộc vào quá kh�, ai ng� sau bao đời, oan gia trái ch� đã tr� lại, quyển sách chính thức dẫn dắt mọi người vào sâu trong làng Địa Ngục.
Làng Địa Ngục những ngày cận Tết, t� ngày cúng ông Táo cho đến hết mùng đối diện ới những bi kịch quá sức khủng khiếp. Một th� giới âm u, ám ảnh len lỏi trong từng làn sương, cơn gió. Câu chuyện khai thác tối đa những chất liệu truyền thống của người Việt c�, những phong tục c� truyền không ch� trong những ngày Tết mà còn trong cuộc sống và sinh hoạt hàng ngày của dân làng. Thảo Trang không những thông minh, cô đầu tư rất nhiều vào nghiên cứu lịch s� ới nhiều d� kiện, hiểu khá rõ v� những tập tục và hơn hết là tập quán hay cách nghĩ của người xưa. Cách xưng hô, thưa gửi, cách t� chức l� làng…rất được chú trọng. Còn v� khung cảnh hay bối cảnh cùng các s� vật cũng được miêu t� khá tốt: Núi lạnh rừng hoang, sương mù bao ph�, cây g� vàng tâm đóng quan tài cho các quan lại xưa, những loài vật báo điềm rủi hoặc thay hình đổi dạng do hóa linh, cách thức chữa bệnh gia truyền hay hóa giải hiện tượng xuất hiện dày đặc. Dĩ nhiên không th� thiếu những đặc trưng tâm linh ch� chốt, là điều gắn bó không th� tách rời ới người Việt c�, những đặc điểm ấy mới là yếu t� ma m� và hù dọa nhất như đàn đom đóm, những hình nhân, tiếng lắc chuông v� đêm, c� thuật, đò ch� vong…Việc bám sát tuyệt đối những chất liệu ấy khiến ta được trải nghiệm chất Liêu trai đậm Việt, không sao chép hay nhặt nhạnh t� bất c� đâu.
S� lượng nhân vật hay nạn nhân đông đảo chưa từng thấy cũng đã khiến độc gi� cũng chẳng th� rời khỏi cổng làng Địa Ngục vì bận chứng kiến hàng loạt hoang mang và s� hãi tột đ�. S� thảm khốc đến t� những điềm báo của cơn ác mộng cho đến thực t� được lột t� quá kinh d�. Mà � đây, s� kinh d� không có thời gian đ� ngh� ngơi, chúng tiếp nối và dồn dập, mức đ� ngày càng khủng khiếp. Rồi ai cũng có v� bí ẩn, rồi ai cũng có những bí mật riêng đ� rồi s� nghi hoặc xảy đến, s� đoàn kết b� chia r�, nhân tính mất đi.
Điểm tr� của tác phẩm cũng không hẳn là ít. Vì quá tham t� hiện tượng mà t� ng�, câu thoại, miêu t� cảnh vật b� trùng lặp khá nhiều. Điều đó d� gây ức ch� đến người đọc. Đôi khi đoạn kết của hồi trước hé l� những bí ẩn gây tò mò nhưng m� đầu của hồi sau lại hơi lan man. Mặc dù vậy, tác gi� vẫn biết tập trung vào và quay v� diễn giải hiện tượng kịp thời. Một s� cảm xúc và biểu cảm b� đẩy lên quá đà nhưng cũng không quá bất hợp lý vì đó chính là phản ứng và cách hành x� trong th� giới quan xưa của người Á Đông nói chung, người Việt nói riêng. Nếu nói tác phẩm nhặt nhạnh, chắp vá cũng không hẳn vì h� hơi lệch lạc là lại biết cách thoát ra và đi tiếp.
Đoạn kết của truyện mặc dù đẩy đến cao trào của chất kinh d� nhưng thực s� mà nói, nếu giảm yếu t� kinh d� mà tăng yếu t� ma m�, có l� chất Việt s� tròn trịa, màu truyện s� c� xưa hơn. Bởi ta không mong sau ngần ấy trang sách, khi bão hoà và quá tải vì ngồn ngộn thực đơn hù dọa, ta lại phải tiếp tục ới những xác sống hơi kiểu phương tây. Cái kết khá thỏa đáng nhưng chưa thực s� hợp lý và thuyết phục trong triển khai. Thông điệp của truyện khá rõ ràng, đó là luật nhân qu� có th� kéo dài qua nhiều đời nhiều kiếp.
Công bằng mà nói, một truyện ma thuần Việt và công phu th� này nên được khen tặng. Và nhất là “Tết � làng Địa Ngục � đã có k� hoạch dựng thành phim điện ảnh. B� qua gu đọc, trải nghiệm đọc, định kiến đọc, ta s� thấy màu sáng cho th� loại này của Việt Nam có th� cạnh tranh ới các tác phẩm cùng th� loại của các tác gi� nước khác. Ta thấy được hồn Việt và trải nghiệm tâm linh cùng nó.
Cảm giác mức đ� hay của truyện giảm dần theo thời gian, plot v� sau không được thuyết phục cho lắm Điểm cộng lớn nhất của cuốn sách cũng như mình thích � Thảo Trang là : kiến thức v� phong tục tập quán dân gian của Việt Nam rất tốt và giải thích một cách đầy đ�. Mình có giới thiệu audio cuốn này cho 1 ch� chuyên nghe chuyện ma � ch� làm , thì ch� ấy nói cuốn này motif na ná mấy truyện ma Trung Quốc nhưng được cái dài hơn.
Đ� 3 đ� khuyến khích c� vũ tg Việt thôi ch� quyển này thật ra vẫn không đạt được 3 sao, tầm 2.5 (có khi sau này s� rớt xuống 2 nếu mình c� mà bới bèo ra b�). Nửa đầu mình đọc dù có cần nhiều thông tin v� địa lý xã hội và logic nhưng thôi cũng nhắm mắt b� qua vì tg viết cũng khá hấp dẫn. Dù đôi khi lạm dụng hán việt thành ra văn phong có hơi nửa c� đại kiểu tq nửa hiện đại kiểu làng quê vn nhưng so ới văn của Thục Linh (tg Kh� ước Bán Dâu) thì nổi trội hơn hẳn, thoại cũng t� nhiên th� nên mình vẫn đọc. Nửa đầu xd khung cảnh rùng rợn làm mình cũng hơi rén, những hồn ma bóng qu� rượu s� người các kiểu luyện bùa cũng gợi k ít s� tò mò, nhưng nửa sau truyện biến dần t� tr ma sang tr kinh d�. C� th� hơn là tởm vì tg c� lặp đi lặp lại những cảnh giết ng theo phương thức tàn độc máu me tởm ói � nhất có th�, tần suất dày đặc tới mức mình thấy nhàm hẳn, chẳng còn s� hay có cảm xúc gì nữa. Nửa sau, ngay phần đối thoại của Thập nương chính là mấu chốt khiến mình vơi hẳn hứng thú đọc. K biết là do đuối hay do muốn kết cho chóng mà tg lại phơi bày mọi chuyện kiểu hỏi đáp kiểu đó. Quá thất vọng ts mức khi viết đến đây t� nhiên lại có xung động muốn h� xuống thành 2 sao. Mặc dù vậy mình vẫn rất mong ch� vào những tp sau của Thảo Trang, rất mong tg viết nhiều hơn và c� gắng chăm chút cho tp của mình hơn, đ� lỗi logic, lỗi thông tin k còn tồn tại.
Truyện m� đầu ới không khí lạnh lẽo u ám � vùng cao. Nhưng lại mang văn hoá đồng bằng. Nên các văn hoá tác gi� c� cài vào thực s� không mới mà khá là quen thuộc và tầm thường, không làm mình ấn tượng. Bên cạnh đó, khiến câu văn dài lê thê, buồn ng�. Các câu văn b� lặp t�, cách so sánh thì vô cùng không hợp ới bối cảnh. Ví d� là đang cảnh kinh d� lại so sánh "con rắn đ� như b� xát muối ớt đ� nướng". Rất nhiều đoạn khiến mình khó hiểu vì lời thoại của nhân vật vô cùng ngô nghê. Các nhân vật không h� có một tính cách gì đáng nh�. Nhân vật chính là ông Thập cũng rất đáng quên bởi lúc thì ra v� trưởng làng, lúc lại đứng chôn chân ch� quyết định được gì. Các tình tiết lan man đ� c� kéo dài truyện. Đoạn th� Thập nhận ra mình có thai bao nhiêu người con cũng ch� lý giải bằng linh cảm của người m�? Đến cuối truyện, tác gi� lý c� gắng giải thích các tình tiết cho có ch� không h� liên kết ới nhau. Do báo ứng, ma qu� gây ra. Ngoại truyện � đây lại thấy khá hơn c� mạch truyện chính.
Tác gi� có một vài ý tưởng tốt nhưng triển khai quá vụng v�. Đặc biệt rất đuối trong việc mô t� tâm lý nhân vật và kiểm soát mạch truyện.
Cảm giác rõ là tác gi� không biết cách xây dựng hình tượng nhân vật thuyết phục nên buộc lòng phải gi� chân người đọc bằng các tình tiết giật gân, máu me. Các tình tiết này xuất hiện ới tần suất liên tục, dồn dập, không có khoảng ngh�, thậm chí là có xu hướng lặp đi lặp lại cùng một mô típ. Vì vậy mới được 1/3 thôi là sách đã bắt đầu nhàm, các đoạn gây s� tr� nên tầm thường, gây ngán ngẩm vì b� lạm dụng quá nhiều.
Thêm nữa, tác gi� không sắp xếp trật t� logic cho câu chuyện mà ch� viết theo cảm hứng, xong cũng không màng tìm cách liên kết các chi tiết lại. Vậy nên có những nhân vật đến nửa sách t� dưng xuất hiện, có những nhân vật bỗng được mô t� khác trước (như v� ông Thập xuất hiện t� đầu nhưng đến nửa sách mới được t� thêm là tr� tuổi, xinh đẹp). Rồi cuối cùng tất c� được giải quyết bằng một cái kết dài lê thê theo kiểu "cho xong".
Dù gì sách cũng khai thác một th� loại hiếm trong văn học Việt nhưng giá như tác gi� chịu khó trau dồi bút lực thêm thì đã không uổng phí một ý tưởng hay.
#ԳپԳdzải𱹾 #ếtở_àԲĐịa屷ục #ճảoհԲ "Ta khống ch� ngươi, từng ngày từng gi� Ta quậy phá, ta đòi hỏi Ta s� làm ngươi mệt mỏi Vì ta là ung nhọt trong ngươi . Ta nghe thấy ngươi đang rên la Ta thấy ngươi đang đau đớn Trong cơn đau quằn quại Ngươi muốn loại b� ta." (Trích lời bài hát "Kí sinh" - Atmosphere) Tôi đã định s� lười không viết gì v� cuốn này, nhưng khi đọc bài review của bạn Gigi Bui thì t� nhiên lại muốn viết vài dòng - như kiểu những cảm nghĩ rối mù trong đầu không th� giải thích t� nhiên sáng t� - và nếu như bạn Gigi nói v� cảm xúc kinh d� bởi yếu t� ma qu�, tâm linh siêu hình, thì cảm giác của tôi khi đọc Tết � làng Địa Ngục có th� được rút gọn lại trong 1 t�: "kí sinh"!!! Những con người sống tại làng Địa Ngục - thuộc th� h� F2, F3 gì đó rồi, v� cơ bản thì h� ko còn bất c� liên quan gì đến tội lỗi của ông cha nữa, và thực t� là h� cũng vốn dĩ là những con người sống đời bình thường - những con người lương thiện! Nhưng - cũng như cha ông của mình - những tàn dư cuối cùng của băng cướp khét tiếng trốn thoát khỏi truông nhà H� và phiêu bạt đến vùng đất "thâm sơn cùng cốc" - những người làng Địa Ngục th� h� F2, F3 cũng mang trong mình những "vật kí sinh". Nếu như cha ông h� b� kí sinh theo đúng nghĩa đen, thì h� b� kí sinh theo nghĩa khác - b� kí sinh trong tư tưởng! Con cháu người làng Địa Ngục ngay t� khi sinh ra đã mang mặc cảm tội lỗi, đã phải gánh cái gánh nặng tội nghiệt của cha ông, đã phải mang trong mình sẵn v� th� "tr� ác nghiệp" bất c� lúc nào mà ko th� cất 1 lời kêu than - dù thực tình h� chẳng làm gì nên tội....cái tư tưởng "Ác gi� ác báo", "Đời cha ăn mặn, đời con khát nước" đã ăn sâu vào tâm khảm con người làng Địa Ngục, như 1 loại kí sinh mà ch� ch� ngày bung bọc xông ra, tiêu diệt tận gốc những người dân làng khốn kh�. Bên cạnh tư tưởng kí sinh này, có những đoạn th� hiện ác tính bầy đàn của dân làng, và � đó, cái "tính ác" đó cũng như 1 loại kí sinh, được lây truyền t� đời này sang đời kia, ch� cần đ� điều kiện s� th� hiện ra ngoài vậy. Cái s� "kí sinh tư tưởng" này ko ch� xảy ra ới dân làng Địa Ngục, mà còn nảy n� � c� những k� muốn báo thù người làng Địa Ngục nữa. Quan điểm "n� máu phải tr� bằng máu" cũng có th� xem như 1 dạng tư tưởng đã kí sinh vào đầu những k� muốn báo thù. Không ch� vậy, phương pháp dùng "vật kí sinh" cũng là 1 trong những phương pháp được thi triển nhiều nhất trong những k� hoạch ác hiểm trùng trùng lớp lớp trong "Tết � làng Địa Ngục", trong đó, không ch� giòi b� kí sinh trong người (hay xác chết), mà còn có c� người kí sinh trong động vật nữa, th� mới kinh! - còn c� th� nó kinh như nào thì bạn đọc phải t� tìm hiểu, mình xin phép ko spoil!😬😬😬 Điểm mạnh của tác phẩm: - Ngôn t� mang hồn Việt, bối cảnh thuần Việt, ma qu� cũng thuần Việt - đúng kiểu ma qu� địa phương, ko ngoại nhập, ko lai căng, rất "made in Vietnam" 🤭🤭🤭, ngoài việc lồng vào những giai thoại ma qu� c� truyền Việt Nam thì tác gi� cũng chịu khó giải thích cặn k� những giai thoại đó như: nguồn gốc, căn nguyên, những câu chuyện bên l� giai thoại..v..v.. th� hiện s� đầu tư tìm tòi của tác gi� là rất nghiêm túc, ko làm ma qu� hời hợt - rất ma qu�!!! 🥶🥶🥶 - Mạch truyện đan cài phức tạp như giăng ra 1 m� lưới rộng ới nhiều mưu trong mưu, k� trong k�, âm hiểm khó đoán, khối lượng nhân vật đa dạng và ai cũng có cá tính, đất diễn riêng. Việc th� lưới diễn ra rất t� t� đ� đưa độc gi� vào th�, sau đó cuối truyện thì thu lưới rất gấp, ko cho độc gi� kịp tr� tay, khá xoắn quẩy!!! Điểm yếu: - Hơi nhiều t� lặp như "khành khạch", "rợn ngợp", và cái cách chuyển đổi tình huống, bối cảnh hay tạo jump scare cũng hơi b� lặp, như "mưa gió sấm sét", "sương mù", "t� nhiên có cơn gió lạnh"..v..v.. việc lặp t�, lặp ý nhiều khiến đôi lúc độc gi� thấy hơi đơn điệu 😗😗😗 - Đoạn kết hơi nhanh, hơi gấp, cua gấp khúc liên tục nữa thành ra càng gây ra cảm giác b� vội và chưa trọn vẹn. (Khi mình tham khảo bạn Gigi Bui thì bạn cho biết là có c� 1 vũ tr� đc xây dựng bên l� truyện này, trong đó có giải thích chi tiết hơn v� những điểm, những nhân vật chưa được làm rõ, và có th� tìm đọc trên mạng). Mình thấy cũng khá thú v�, nhưng hi vọng trong sách có hướng dẫn đ� độc gi� còn biết đ� tìm đọc, tránh những cảm giác hụt hẫng khi đọc 😬😬😬 Nhìn chung, theo đánh giá cá nhân thì đây là 1 tác phẩm "ma ra ma", "kinh d� ra kinh d�", đẹp v� hình thức và hấp dẫn v� nội dung 😊😊😊
2,5� Thảo Trang đã chia s� rằng: "tôi không có tham vọng quá lớn lao, ch� thực tâm mong rằng qua mỗi câu chuyện kinh d�, độc gi� s� thêm trân trọng cuộc đời và hiểu thêm thật nhiều v� văn hóa bản sắc của dân tộc Việt Nam. Với tôi đó mới là đích đến." Mình rất thích chia s� này của Thảo Trang và mặc dù ới mình câu chuyện mà Trang k� chưa thật s� xuất sắc thì mình vẫn gi� thiện cảm ới n� tác gi� này. Ai cũng cần thời gian đ� trưởng thành ngay đến những việc đọc của mình cũng thay đổi theo hướng chín chắn và trưởng thành hơn.
Trong câu chuyện v� là Địa Ngục, Thảo Trang đã làm rất tốt hai vấn đ� trong kim ch� nam sáng tác của mình. Đó là đưa vào bản sắc văn hóa dân tộc đồng thời truyền tải thông điệp hướng đến đọc gi� "trân trọng cuộc đời". Khi nhận được sách mình đã hơi bất ng� vì không nghĩ sách dày đến th�. Câu chuyện đan xen dài đặc những tập tục quan niệm của người dân miền Bắc đến nỗi nhiều phong tục người miền Bắc như mình còn chưa biết đến. Nó cho thấy s� nghiêm túc và công sức Thảo Trang b� ra đ� hoàn thành cuốn sách. Đây thực s� là một cuốn sách mang đậm văn hóa Việt. Thông điệp của cuốn sách cũng rất rõ ràng. "Đời cha ăn mặn được con khát nước" là câu nói khuyên răn con người sống có đạo đức vì nó không ch� ảnh hưởng đến bản thân mà còn đến những người xung quanh và th� h� sau này. TẾT ��� LÀNG ĐỊA NGỤC là lời nhắc nh� khéo léo con người ta phải sống t� t� và thiện lương ngay t� bây gi�. Đừng bao gi� đ� phần "con" lấn át phần "người". V� cốt truyện, bản thân mình không cho rằng Thảo Trang bức t� nhân vật của mình khi đ� cho s� lượng người chết nhiều đến vậy. Bài học càng khắt khe thì tính răn dạy càng cao.
V� những điểm mình chưa thích � cuốn này, đầu tiên phải k� đến văn phong. Thảo Trang chau chuốt cho cốt truyện bao nhiêu thì phần ngôn t� lại lỏng lẻo bấy nhiêu. S� lặp ý, lặp t� liên tục giữa các chương không tạo hiệu ứng liên kết như mong muốn mà gây ra s� nhàm chán. Nó ch� khiến cho câu chuyện tr� nên vụng v�, lủng củng và có phần "làm quá, ra v�". Th� hai là cảnh máu me giết chóc dày đặc. Cái chết nào cũng ghê rợn, được miêu t� rất kĩ. Có th� nó phục v� cho mục đích ý nghĩa của câu chuyện nhưng mình vẫn có cảm giác b� bội thực. Không khí v� sau không còn làm mình cảm thấy rùng rợn ới những cái chết nữa đồng thời mình cũng không còn muốn đọc kĩ xem những cái chết mang hình hài gì. Thêm nữa, các chi tiết gợi m� cũng được rải dày đặc. Nó giúp cho câu chuyện bí hiểm hơn nhưng đến cuối mình vẫn không th� thỏa mãn ới những giải thích. Nó không mang đến hiệu ứng bùng n�, chẳng khác nào một qu� pháo xịt ới mình. Th� ba là việc cốt truyện không h� chặt ch�. Bên trên mình có khen cốt truyện chau chuốt mà bên dưới lại ê không chặt ch� thì vô lý lắm phải không? S� dĩ như vậy là vì mình muốn tách biệt khen ê ra thôi. Cốt truyện chau chuốt là bởi vì tác gi� đã dày công tìm hiểu v� tập quán xưa và c� gắng lồng ghép vào cốt truyện cho ăn khớp, h� thống nhân vật dày đặc và ai cũng có "đất diễn",... nhưng nó không chặt ch� vì quá nhiều chi tiết phi logic. Đồng ý rằng đây là một cuốn sách thuộc th� loại k� ảo gi� tưởng nhưng không th� t� do phóng bút, � lại vào nhân vật là "ma" mà cấp quyền cho h� "tung hoành ngang dọc". Không ch� riêng mình mà bất k� ai đọc th� loại này cũng mong muốn một câu chuyện chặt ch� vuông vức ch� không phải một đống bèo nhèo. Tác gi� đã quên đặt ra giới hạn cho những th� lực tâm linh. Ngoài ra, phi logic không ch� diễn ra � phần "ma" mà ngay c� "người" cũng b� b� quên s� hợp lý. Tác gi� đã quá chú tâm vào xây dựng không khí mà đặt nh� s� đúng đắn của vấn đ�. Ví d� đơn giản nhất là làng Địa Ngục quanh năm sương mù, dân làng không th� rời làng. Vậy kinh t� của làng dựa vào đâu khi điều kiện thời tiết bất lợi và không gian di chuyển eo hẹp? Và dân làng không h� nghèo đói kh� s�. Thêm nữa, ngay đoạn đầu tác gi� viết làng Địa Ngục không có tên. Cái tên t� sinh ra trong lòng người vì s� tăm tối và nỗi s� hãi trong thâm tâm. Cái tên Địa Ngục cũng đâu phải th� tốt lành đ� nói ra miệng, nhưng ngời dân lại liên tục gọi tên làng như vậy. Mình thậm chí đã phải tìm lại chương đầu đ� chắc chắn mình không nh� nhầm.
Tổng kết lại thì mình không đánh giá cao cuốn này. Mình cũng hy vọng có th� đọc được những tác phẩm sau này của Thảo Trang đ� củng c� niềm yêu thích dành cho quan điểm sáng tác của tác gi�.
Hồi hộp và hấp dẫn, Tết � làng Địa Ngục đã đem đến cho mình một trải nghiệm đọc thú v�, giúp mình thoát khỏi slump do cuốn Emma gây ra 🥲.
Cách k� chuyện của tác gi� rất lôi cuốn ngay t� những trang đầu tiên, không dài dòng lê thê, từng chi tiết đưa ra đều có dụng ý đ� sau khi chân tướng hé l� thì các chi tiết đều được gắn kết ới nhau. Nửa đầu cuốn sách có nhiều hình ảnh, chi tiết qu� d� làm mình rén quá trời, không dám đọc vào buổi tối 😂. Nhưng nửa sau thì yếu t� hành động nhiều hơn, cũng như việc đã quen ới các hình ảnh kinh d�, ma qu�, người chết nhiều quá nên mình bớt s� hơn. Nhưng phải công nhận là trong sách có nhiều chi tiết quá ghê tởm, ám ảnh, nhiều nhân vật thảm quá mức :(( Cuốn sách cũng làm mình trong quá trình đọc có nhiều suy đoán, nghi ng� nhưng đến khi chân tướng được m� ra, hung th� xuất hiện thì thật s� ng� ngàng và lạnh người bởi s� tàn ác thâm độc của hắn.
Điểm mình thấy còn chưa hay: Cách k� chuyện tuy cuốn nhưng chưa thực s� t� nhiên, chưa có sức gợi lắm, còn hơi gượng xíu. Cách miêu t� chưa được sinh động lắm, có nhiều chi tiết miêu t� d� lặp lại. Ngoài ra có một chi tiết v� một nhân vật mà vẫn chưa được làm rõ, không biết dụng ý của tác gi� là gì.
Tóm lại ới mình, đây là một cuốn sách thú v� và đáng đ� trải nghiệm.
4.25/5 Thật s� lâu lắm mới có lại cảm đọc sách bánh cuốn vậy. Cũng lâu lắm mới đọc 1 quyển sách l� như vậy. Sách rất đúng gout mình. Câu chuyện tâm linh kinh d� trên nền những phong tục, truyền thống của người Việt, luật nhân qu�, ác gi� ác báo. Tuy nhiều đoạn đúng thật thiếu nhưng k th� ph� nhận s� hồi hộp, s� hãi, bất ng� câu chuyện mang lại.
Mình tìm đến truyện sau khi xem xong 2 tập phim đầu. Đúng là truyện không làm mình thất vọng. Những án mạng dồn dập không có lời giải, bầu không khí u uất, kì bí bao trùm từng trang truyện khiến tâm trạng người đọc như chiếc bong bóng c� liên tục được thổi hơi vào càng ngày càng lớn rồi ch� chực ch� bùng n�. Mình khẳng định rồi ph� định, nghi ng� suy nghĩ của bản thân hệt như cái cách người của làng t� nghi ng� nhau đ� tìm ra th� phạm. Cho đến cuối cùng mọi chuyện cũng sáng t�, danh tính th� phạm thật ra không làm mình bất ng� bằng cách mà th� phạm dàn dựng tất c� mọi chuyện. Truyện cũng đã truyền tải được thành công chân lý � đời " ác gi� ác báo , � hiền gặp lành" mà đôi khi con người ta hay quên đi rồi đánh mất luôn nhân tính của mình và học được rất nhiều nét văn hoá mang đậm đà bản sắc dân tộc mà mình đã b� quên t� lâu. Tóm lại đây là truyện must read mà mn cần đọc ngay vì nó s� không làm bạn thất vọng đâu.
“Tại một ngôi làng xa xôi trên một ngôi làng hoang vu, người ta đón tết trong s� kinh hãi tột đ�, hoài nghi đau đáu và giận d� khôn cùng trước s� ập tới của những bi kịch tàn khốc. Dân trong làng không dám ra khỏi làng, vì h� s� người khác s� biết rằng mình vốn là hậu du� của một băng cướp khét tiếng � truông nhà H� dưới thời chúa Nguyễn � Đàng Trong. Vào một đêm cuối năm rét buốt, ông Thập - người duy nhất có th� ra khỏi làng - được báo mộng bởi một âm hồn mặc quan phục màu đ� rực. Làng Địa Ngục sắp gặp ho� lớn!�
Và đó chính là khởi đầu cho những chuỗi ngày kinh hoàng trong “Tết � Làng Địa Ngục", một câu chuyện đã làm điên đảo thần hồn bao người trong những ngày Tết.
Phải nói là mình thực s� bất ng� khi có một cuốn sách do người Việt chắp bút được nhiều người đọc đánh giá cao đến vậy - k� c� những độc gi� khó tính nhất mà mình đã từng gặp. Vậy nên mình đã không chần ch� mà đi tậu ngay một quyển trước những ngày Tết, t� hỏi rằng cuốn sách này có gì mà nhiều người lại khen không ngớt lời như th�. Và kết qu� thì, có l� là mình đã khá hụt hẫng. Không phải ch� là một chút, mà còn là nhiều chút thất vọng.
Đầu tiên, v� cốt truyện, mình có th� nói rằng nội dung của cuốn này khá ổn: câu chuyện kinh d� v� những cái chết bí ẩn và bất ng�, ới hoàn cảnh nhân vật và bối cảnh là ngôi làng của hậu du� toán cướp ngày xưa, nay phải tr� giá cho tội ác của người đi trước là một cốt truyện và ch� đ� ổn đ� khơi dậy s� tò mò của người đọc. Điểm đặc sắc của “Tết � Làng Địa Ngục� có l� phải nhắc đến s� am hiểu v� kiến thức dân gian và bản sắc của Việt Nam của tác gi� Thảo Trang. Những kiến thức này được s� dụng trong bối cảnh của một câu chuyện kinh d� Việt Nam là một cái nền tương đối chắc đ� phát triển cốt truyện. Mình đã thực s� ngạc nhiên và thán phục trước s� hiểu biết của tác gi�, và không th� ph� nhận rằng những chi tiết này khá thú v� và còn tăng thêm s� hứng thú ới văn hoá Việt.
Tuy nhiên, điểm tr� trong cuốn sách này khá nhiều: Tuy có một cốt truyện ấn tượng, Thảo Trang lại chẳng đ� kh� năng đ� phát triển mạch một cách mượt mà mà không b� mất t� nhiên. Bí ẩn v� những cái chết quá dồn dập, còn chưa đ� người đọc cũng như các nhân vật khác định hình được cảm xúc, thì một tai ho� khác lại ập tới. Điều này cũng gây ra thêm một vấn đ� nữa: diễn biến tâm lí của nhân vật không hợp lí. Mình vốn nghĩ s� đau buồn và mất mát là một th� cảm xúc cần phải được nhấn mạnh trong những tác phẩm văn học, và đó là điều mà Thảo Trang đã không làm được khi dường như cô quá tiểu tiết v� cách thức gây án cũng như miêu t� v� hiện trường mà dường như đã “phớt lờ� cảm xúc của nhân vật đi mất, và đ� cho mạch cảm xúc còn đọng lại một cách khá mơ h�.
Một điểm nữa là những phần đầu khá thú v�, nhưng tác gi� lại quá tham lam nhồi nhét những chi tiết giải thích và biểu tượng trong giấc mơ của ông Thập, điều này khiến cho lượng thông tin mà người đọc nhận v� có v� hơi quá tải và b� “bội thực chi tiết�. Và cái cách giải thích chi những chi tiết và hình ảnh tượng trưng như ba con rắn khác màu,...cực kì sơ sài. Mình đã hy vọng là chi tiết ba con rắn này s� được giải thích cặn k� � phần cuối vì đây là một biểu tượng khá là hay (?), nhưng đổi lại thì mình gần như là không nhận được gì c�. Cách tác gi� x� lí chi tiết còn khá vụng v� khiến phần đầu thì mình choáng váng nhưng cuối cùng kết qu� nhận lại thì vẫn là “đầu voi đuôi chuột.�
Ngoài ra thì mình cũng không thích cái kết cũng như nguyên nhân gây ra từng ấy v� án, quá ph� thuộc vào tà thuật và tâm linh làm lời giải thích, mặc dù mình cũng biết tâm linh chính là màu sắc ch� đạo của truyện. Mình vẫn mong tác gi� s� s� dụng kh� năng và đầu óc không giới hạn của con người, nhưng cái kết lại đi theo chiều hướng những ma thuật không có thật.
Thảo Trang cũng th� hiện s� x� lí vụng v� trong tay viết của mình khi cấu trúc câu văn và t� ng� lặp đi lặp lại, một vài đoạn còn không có s� liên kết ới nhau. Và ngoài ra cũng có một s� chi tiết khiến mình cảm thấy khá vô lí: ông Thập b� sói cắn vào tai nhưng lúc dậy trong hang thì lại không b� xi nhê gì (?)
Có ê thì cũng phải có khen, một vài thông điệp trong “Tết � Làng Địa Ngục" khiến mình cảm thấy đồng cảm và thấu hiểu, chẳng hạn như: Khi con người b� dồn vào đường cùng, thì phần “con� của h� s� lấn át đi phần “người�. Điển hình là khi người dân làng quyết định chôn sống th� Lam, có những câu mà mình cảm thấy rất ấn tượng:
“Khi người làng cầm từng cục đất ném xuống huyệt chôn sống m� con th� Lam, th� mà h� ném xuống không phải là đất, mà chính là nhân tính của mình.�
Tổng kết lại, mình đánh giá “Tết � Làng Địa Ngục� là một tác phẩm có tiềm năng, tuy nhiên tác gi� lại không hoàn toàn phát triển được ưu điểm của cốt truyện mà lại x� lí có chút vụng v�, thành ra những nhược điểm kéo hết c� ấn tượng của mình xuống.
Mình ít hứng thú ới tác phẩm linh d� nhưng cuốn này được Fahasa push sale kinh quá nên không th� không đọc th�. Đây có th� nói là tác phẩm kinh d� của tác gi� VN đầu tiên mà mình đọc.
Truyện mang màu sắc ma m� t� các background story của cái làng mang tên đầy ch�.t chóc: Địa Ngục. Mình phải dành lời khen cho ch� Thảo Trang đã rất nhất quán và kiên định trong suốt quá trình xây dựng truyện. Phải nói là suốt lúc đọc sách, mình cảm nhận được truyện nó ch� đúng một màu: trắng nh� nh�, y chang cái làn sương bao ph� làng. Diễn biến kinh d� thì là phải có, nhân vật ma m� thì chắc chắn xuất hiện, nhưng mà đ� v� được một màu sắc tổng th� cho c� cuốn sách xuyên suốt nó c� rờn rợn, lành lạnh thì mình nghĩ đó là công việc cần nhiều s� t� m� và chú tâm, và cần thiết phải có. Ch� Thảo Trang đã làm việc này cực tốt khi luôn mang làn sương bảng lảng đó xuất hiện � mọi chapter, mọi diễn biến như một nhân vật hóng hớt không th� vắng mặt khi có máu đ�. Sương nó làm con người giảm tầm nhìn, mà khi th� lực giảm thì trí tưởng tượng lên ngôi. Sương nó làm con người lạnh, cắt cái da cái thịt rồi thấm luôn c� vào xương. Sương nó c� lững l� trôi, ch� dạt ra khi con người tức tốc chạy trốn khỏi những nỗi s�, rồi lại b� sương quấn quanh, tạo thành một nỗi kinh hoàng mới. Sương nó m� m� ảo ảo, cũng chính là nơi ẩn náu hoàn hảo của những dã tâm đang manh nha trỗi dậy khi cơ hội tới. Sương tan, b� mặt thật cũng l� ra.
Cơ bản mình đọc cuốn này xong thì lại liên tưởng v� cuốn Những Miền Linh D�. Nó tương đồng � khoản s� dụng nhiều vu thuật, c� thuật rồi t� đó những cảnh máu me, tóc tai xoã xượi tạo nên màu sắc ghê rợn. Bên cạnh đó, tác gi� cũng lồng ghép nhiều yếu t� tâm linh dân gian của dân tộc miền núi vào, kiến tạo nên những s� kiện khá logic trong truyện mang nhiều màu sắc của nước Việt c�. Nói v� c� thì cách tác gi� cũng dùng nhiều cách nói thời gian (vd: tuần hương) của người xưa, phù hợp ới bối cảnh của truyện.
Thêm một điểm cộng cực lớn của truyện này là s� dịch chuyển tâm lý của đám đông ngôi làng. Đây có th� được coi là điểm click ới mình trong suốt toàn b� quá trình đọc sách. Mấy cái máu me, jump scare giật gân trước đó b� đẩy xuống đáy hết, tuổi chuột so ới việc t� một đám đông ôn hoà đoàn kết yêu thương đùm bọc lá lành đùm lá rách tr� thành một đám đông cuồng n�, điên loạn và khát máu ch� vì nỗi s� rằng “có khi nào tới lượt mình�. Một ngôi làng ph� m� sương, tách biệt hoàn toàn ới th� giới bên ngoài nhưng mọi người vẫn chung tay góp sức giúp đ� nhau vì h� hiểu h� là ai, tới t� đâu và ngoài h� ra thì ch� còn ai đ� giúp h�, bỗng c� t� t� dần dần biến đổi màu sắc sang một ngôi làng âm u, rợn ngợp hồn ma bóng qu� và c� bóng con người đang lăm lăm dao phay, cục đất sẵn sàng chôn sống bất kì ai dám động tới lợi ích CỦA TAO, CỦA TAO. Kinh d� thêm một cái nữa là mấy cái này nó không ch� xuất hiện � làng Địa ngục của ông Thập cậu Đức cô Chiêm đâu, mà nó còn có � ngay xã hội hiện đại này, � trên mạng, � trường học, � bất k� đâu có hơn 2 người!
Tuy nhiên, một s� cái mình không thích lắm � truyện là cách đẩy nhịp truyện tương đối dồn dập, kiểu như mình mới đọc xong v� cá chép ăn thịt người, chưa kịp thẩm thấu cái ghê rợn của đám cá thì đùng phát lại có thêm án mạng. Lý giải cho việc này thì mấy s� kiện này diễn ra trước và trong Tết c� truyền, đẩy không nhanh thì nó huốt luôn sang mùng 9 mùng 10, hết mùng hết tết mà hết tết thì ma qu� ngại giết người à! Thành ra đọc nhịp dồn dập quá nên hơi b� bội thực. Chưa k� còn nhiều cái flashback của nhiều nhân vật tuyến khác, cũng có ích cho mạch chính nhưng đôi lúc thấy hơi thừa thãi. Thêm cái nữa ch� tác gi� s� dụng cách t� ớn lạnh bằng một vài cụm t� lặp đi lặp lại hơi nhàm chán. Và cuối cùng là cái kết hơi lãng xẹt. T� dưng…thôi không spoil đ� các bạn t� đọc.
Lên phim b� đạo diễn biên kịch thay đổi một nùi. Người không chếch t� dưng cuối phim cho lên đò, người chếch th� ko lên đò. Rồi tên mắc gì đổi. Đ� nguyên gốc tác phẩm cho chạy có khi phim nó đ� đầu voi đuôi chuột hơi xíu. Đọc truyện vẫn mang lại nhiều cái ớn lạnh hơn do trí tưởng tượng của người đọc nó khớp “lệnh� hơn so ới đi coi phim là đi coi trí tưởng tượng của người khác.
Chung quy thì mình có l� s� tiếp tục ủng h� các cuốn tiếp theo của ch� Thảo Trang và c� những tác gi� đang ấp � những d� án v� ngách kinh d� này, một ngách tiềm năng lớn đang được khai thác tối đa cho văn chương và phim ảnh mấy năm tr� lại đây.
S� thật là mình đã đọc được đâu 10 hồi trên Facebook lúc thấy film trên Netflix, xong đau mắt quá, order liền sách v� đ� đọc cho đã. Th� là mình đã quất hết ch� còn lại ch� trong ngày hôm qua tại vì mấy group phim spoil quá spoil ;v;
Tết � làng địa ngục không phải là một truyện kinh d� quá xuất sắc nhưng bản thân mình vẫn cực kì b� cuốn theo cốt truyện, bi kịch dồn dập chồng chất và s� mộng m� ma quái đã được th� hiện ngay t� những khắc đầu. Trong truyện mô t� v� những cái chết cũng dã man và qu� d� hơn rất nhiều so ới trên phim và chính nhưng chi tiết này làm s� ghê s� của truyện có phần nặng thêm. Các c� thuật, tà thuật nhiều phần gắn liền ới phong tục tập quán người Việt và người Á Đông nói chung nên đọc hấp dẫn và thú v� ra phết.
Tuy phần cao trào có hơi dài dòng và kết chưa đ� đã v� cuộc sống các nhân vật sau bi kịch, mọi ngọn nguồn đều đã được giải thích hiệu qu� và cặn k� từng tí một nên mình thì không cảm thấy hụt hẫng khi gấp sách lại.
Nghe bảo phim s� có nhiều tình tiết và cách giải quyết khác truyện nên đọc xong thì vẫn lại xem phim thôi ;v;
Mình vừa đọc xong mạch truyện chính và cùng suy nghĩ ới một s� bạn trên goodreads, đó là tác gi� đang b� “thần thánh hoá� ma qu�. Đồng ý rằng ma có rất nhiều năng lực hơn người bình thường, nhưng theo nội dung trong sách thì Thập nương được phóng đại quá đà, một người ph� n� điều khiển trời đất, mượn hồn mượn xác làm điêu đứng hằng trăm con người� Thú thực mình mong ch� một th� phạm người thật, có mối thù thuyết phục đ� ra tay ghê rợn, có k� hoạch thao túng bài bản, che giấu hành tung� ch� không phải là một cái kết hung th� là oan hồn, nguyên nhân của mọi s� là qu� báo, hồn ma ntn. Cảm giác hụt hẫng, khó hiểu và thất vọng khi đọc tới cái kết 😭
một trong những cuốn hay mà mình đọc trong năm nay. Định bụng v� nhà đọc mà ra cà phê đọc t� lúc 4h30, ngẩng lên là 6 gi� rồi =)))) cuốn này hay, lôi cuốn, tình tiết khớp nối tốt. K mong ch� mà vượt khỏi mong đợi luôn. Điểm duy nhất sai là lặp t� nhiều phết, mấy tình tiết lặp lại đến mức đoán được luôn.
Mình đọc t� hồi phim Tết � Làng Địa Ngục cho tới mới bây gi� mới đọc xong, s� dĩ quá lâu lắc như vậy là do phần lớn truyện Tết � làng Địa Ngục đọc quá chán, đến mức mình t� hỏi rằng không biết có phải Tết � làng Địa Ngục được PR quá mức so ới thực t� - mức đ� hay - của nó hay không, hay do b� phim Tết � làng Địa Ngục có sức ảnh hưởng lớn nên người ta biết tới truyện của Thảo Trang hơn? Điều này làm mình vô cùng khó hiểu Mình thuộc dạng người đọc đã đọc thì phải đọc cho hết, dù nó d� d� ương ương, hoặc khó đọc méo hiểu gì c� (như triết học chẳng hạn), thì truyện Tết � làng Địa Ngục cũng vậy, mặc dù rất rát không hài lòng và cực k� chán, mong muốn lớn nhất của mình trong lúc này là đọc cho nhanh, cho xong truyện Tết � làng Địa Ngục đ� chuyển sang truyện khác. Có rất nhiều lần mình muốn b� ngang truyện này rồi nhưng mỗi lần b� ngang, chuyển đọc sang truyện khác thì lại bức rức khó chịu, nên lần này mình đọc xong cho hết luôn. Điểm cộng Công tâm mà nói, đây là một câu chuyện kinh d� chỉnh chu, không đầu voi đuôi chuột như đa s� tác gi� Việt (lẫn c� Trung Quốc, là nơi bài tr� mê tín d� đoan, cấm hẳn mảnh th� loại kinh d�, dẫn tới bình phong kinh d�, rượu thì toàn tu tiên, đầu voi đuôi chuột) vẫn thường làm. Đây có th� là ưu điểm lớn của truyện Tết � làng Địa Ngục, thường đa s� truyện mà mình đọc, 10 truyện thì hết 9 truyện b� dính kiểu này, nên rất bực và khó chịu, đây là lý do vì sao mình ít khi nào đọc truyện kinh d� của Việt Nam. Hơn hết, câu văn không lấn cấn, có chút pha ới văn phong Liêu Trai (nhưng không tới, nó kiểu tr� con sao ý), đồng thời dòng văn mạch lạc t� đầu chí cuối, không kiểu dòng đầu nói th� này, lật ngửa ra tới văn phong cuối truyện thì tá hỏa con đà điểu nó không giống dòng ch� đầu. Cũng như việc ít một truyện nào được chuyển th� t� tiểu thuyết kinh d� sang phim c�, đây cũng là ưu điểm nữa. Điểm tr�: Đây không phải là bài viết “bắt bẻ� như người ghen ăn tức � gì c�, nhưng thú thực là truyện Tết � làng Địa Ngục có quá nhiều chi tiết mình không hài lòng, mà nó lại xuất hiện quá nhiều nên mình ch� liệt kê ra thôi á, nhưng không ng� liệt kê xong lại dài thường lược như th� này. -Dư đảng băng cướp còn sống sót, đáng l� phải tránh và rời xa trung tâm chính tr� là thành Thăng Long, dù băng cướp toàn diệt, thoát nạn b� diệt, thì ít nhất phải rời xa, hoặc đã đi vào trong thành, thì ít nhất quân lính chính quyền cũng phải kiểm tra, bởi trong văn miêu t� rằng dư đảng băng cướp tóc tai lôi thôi, nhìn kinh tởm, chẳng khác gì người t� trong địa ngục đi lên mặt đất, ít nhất nhóm này đi vào, muốn tránh tầm nhìn quân lính cũng rất khó, tr� khi hai ba người một nhóm một lượt, nhưng đáng tiếc, c� dư đảng (chưa biết c� th� là bao nhiêu) gom thành một nhóm, đi vào xong rồi lại đi ra ngoại ô thành Thăng Long, tìm tới một địa điểm tránh tai mắt người đời. -Ông Thập được lão ăn mày xem bói, lúc xem xong thì lão ăn mày đột ngột biến mất, � đoạn này thì mình cảm thấy kịch tính và hơi hơi rùng rợn vì không biết lão ăn mày là người hay ma, ch� tới khi ông Thập tới nhà Tam Qu� đ� nghe k� chuyện cũng như tr� qua đêm, lúc này Tam Qu� k� chuyện v� cái chết của thằng T� cháo lòng, Tam Qu� nói v� thằng T� cháo lòng trước khi chết đã từng gặp lão ăn mày và ông ta đang bói cho lão T�, sau đó thằng T� trầm ngâm không đ� ý lão ăn mày rời đi, lão ăn mày đi thật nhanh vào bụi rậm (trước đó đã từng miêu t� lão ăn mày b� cụt chân, đã cụt chân và ch� có th� bò, dù có lắp chân gi� vào thì cũng ch� được như người bình thường, tr� khi lão ăn mày luyện công của môn phá (tác gi� Kim Dung thì may ra) - có đoạn nữa rằng s� xuất hiện lão ăn mày vào cái đêm th� Tam chết đi, lão ăn mày đi vào nhà Tam Qu�. Đi bằng hai cái chân cụt? -Lão Tam Qu� có biệt tài là k� chuyện khiến cho người nghe nhập tâm - thực tình mình cảm thấy nó quá k� khôi, � ch� là k� chuyện ch� tới đâu - người nghe xong phải hú hét giật mình. Khi th� Tam (v� Tam Qu�) b� treo chết, khiến người ta giật mình và hoảng s�, nhưng ch� hiểu sao ngôn t� của Thảo Trang lại biến thành nhìn thấy xác chết là hú hét (như đám con kh� :))), rồi sau đó ngất xỉu 🙂 Mình đọc mà buồn cười s� ngây ngô này. -Chiêm đi ra con suối đ� th� con cá chép ra b� suối, nhưng khi ra b� suối Chiêm thấy có một người ngồi dựa vào đá cạnh b� suối, bàn tay đưa vào dòng suối, mấy con cá rỉa ngón tay, cô Chiêm t� nghĩ, ai mà bốc m� xác chết đưa lên dòng suối đ� rửa th� này, mình nói thật, mình đọc đoạn này mình không hiểu tác gi� Thảo Trang đang đùa ới người đọc phải không? Bởi cô Chiêm nhìn thấy người ngồi nghiêng mặt, ngón tay b� rỉa đến tận xương, lại trong trời mưa tầm tã, mình mà gặp tình cảnh như vậy (đi một mình) có mà đái ra quần ấy ch�, ch� đừng nói là con gái chân yếu tay mềm. Thậm chí có các cảnh đàn ông thấy xác chết treo c� như đoạn trên là tác gi� miêu t� đàn ông thấy đàn bà treo c� s� quá hú hét rồi b� chạy, ngất xỉu, đằng này, một con bé có nhiêu tuổi đâu mà thấy một xác chết � b� suối, lại còn nghĩ là có ai đem xác chết ra b� suối rửa ráy nó, mình ch� hiểu, hình như có một cái gì đó tác gi� muốn h� uy tín s� gan d� của đàn ông thì phải. :))) -Dù biết là nhà thằng Đậu có ma có qu�, nhưng vẫn cho Tam Qu� và lão ăn xin què �, khi Tam qu� b� hù dọa, tiếp đến là trong nhà có người b� giết chết tại ch� mà vẫn �, mặc dù miêu t� đám trai làng như gặp người chết s� quá b� chạy và hú hét (như đười ươi lúc nào cũng hú ới hét á). Ch� hiểu đoạn mâu thuẫn này. -Điều phi lý nữa là: Th� Lam nổi điên, rượt giết một th� khác t� trong nhà ra, trước mặt mọi người rồi đâm vào ngực chết tươi, phun máu ừn ực, mọi người hoảng s� quá không ai làm gì, không biết là thanh niên mạnh khỏe hơn đàn bà hay đàn bà mạnh m� hơn đám thanh niên trai làng mà đám này s� quá b� chạy ?! Nhưng tới đoạn sau, khi Th� Lam và đám tr� con trong ăn thịt xác chết, mọi người chuẩn b� vũ khí bao vây, sau đó người trong bọn h� dùng bột Mê Hồn Tán - tức là thuốc mê - ném vào bọn tr� đ� d� b� bắt chúng nó, vấn đ� � ch� là, ai cũng có cái đó phòng thân, vậy tại sao ngay t� đầu không dùng nó làm cho Th� Lam hôn mê, hoặc ít nhất là ngăn cản, xong thì nhốt đi, cốt ý đ� chôn cất ông Đ� Lam và tránh rắc rối cho sau này, nhưng tác gi� không làm vậy, thích đi đường vòng bằng cách cho mọi người s� hãi quá và b� chạy không một ai � lại, ông Thập bấm bụp phải thừa cơ th� Lam � trong phòng rồi khóa lại, sau đó mới chôn ông đ� Lam. Mình đọc tới đoạn này mà hết hồn, hết hồn vì câu trước đá câu sau. -�...tiếng hét đó dường như cũng khiến cho thủy quái hoảng hồn, nó lẩn đi rất nhanh ch� đ� lại một vật máu dài loang trên mặt nước. Khoảnh khắc ấy đều cảm thấy bàng hoàng, Vũ và lão lang Bộc chẳng kịp bơi thuyền ra nữa, những người chứng kiến gào lên khiếp đảm rồi b� chạy t� phía.� Mình đọc đoạn này mà chẳng hiểu tại sao tác gi� Thảo Trang có th� viết được dòng này, những người đàn ông tìm kiếm con bé giữa dòng sông b� thủy quái cạp miếng thịt mà khiến c� đàn ông bơi ra tìm kiếm con bé cũng phải b� chạy, ch� hiểu đàn ông thuộc dạng đàn bà mới nhú hay là đàn ông thuộc dạng có qu� tim nh� bé mà đụng cái gì là gào cái đó, thấy cái gì s� là b� chạy. -Vũ nằm mơ thấy b� m� và anh Giản hiện hồn v� báo mộng rằng hãy chạy trốn khỏi quán tr� của m� D� Xoa ngay, nhưng ch� hiểu tại sao lại còn đi ra nghe lén rồi còn có ý định đi tìm lão Phúc - mà trong giấc mơ lão Phúc đầm đìa máu me cũng nói chạy trốn rồi còn gì - sau đó tới đoạn “Vũ lạnh c� người, hiểu rằng đây không phải là quán tr� lương thiện gì, rồi phán câu “Không được! mình phải trốn ngay khỏi đây”� Trong đầu mình hiện ch� WTF?!, vậy tại sao ngay t� đầu không chạy ngay và luôn, đến c� ông bà già lẫn thằng đầy t� hiện hồn v� cảnh báo đã đời rồi gi� mới trông thấy mọi th� rành rành trước mắt mới tá hỏa con đà điểu mới tìm kiếm chạy trốn. -”Ch� cần một người đi rừng lạc vào lãnh địa của chúng (loài chó) thì coi như tàn đời, nếu may mắn trốn thoát được thì cũng b� cắn đứt mất t� chi, còn nếu không may thì coi như b� ăn mất xác� Mình đọc đoạn này mà buồn cười, cười ngất ngây, cười vì s� ngây ngô của tác gi�, ch� biết tác gi� có viết đoạn này ra rồi có đọc lại hay không, bởi chó cắn mất t� chi, thì chạy trốn bằng cách nào? Độn th� à? -Qu� thực mình không muốn bắt b� gì c�, nhưng cũng phải nói là, tác gi� c� lặp t� liên tục, nào là an Giản hiện v�, Giặc phương bắc, người đàn ông Mãn Châu, bọn cướp băng đảng, liên tục cho tới khi kết thúc câu chuyện, mình không biết tác gi� viết lặp t� này có dụng ý gì, nhưng trong văn học hay bất k� cái gì, việc nhấn mạnh bằng cách lặp đi lặp t� ng� là đ� người đọc ghi nh� t� ng� mà tác gi� muốn đọc gi� phải nh�. Nhưng, trong truyện thì khác, bạn có th� viết một vài lần đ� người đọc nh� là được, nhưng c� lặp đi lặp lại t� đầu chí cuối là việc hết sức “vô duyên,� vụng v�, vì nó s� làm đọc gi� khó chịu, phát ngán, đến đ� mình phải phát cáu và nói “d� thưa ch�, em biết rồi, em kh� quá tác gi� ơi! đừng nhắc nữa!. Sau đó, mình t� hỏi rằng có phải tác gi� viết rất nhiều ch� trong bản nháp Tết � làng Địa Ngục, sau đó chỉnh chu lại, gọn bớt lại thành một bản hoàn chỉnh, nhưng tình trạng đó lại dẫn tới s� thiếu sót như th� này. -Cái điều đáng nói � đây, là tác gi� Thảo Trang miêu t� kinh d� trong truyện Tết � làng Địa Ngục không quá rùng rợn, thậm chí miêu t� rất k� càng, một ý tưởng như cá rỉa xác chết, nhưng lại đ� những nhân vật ph� hú hét ầm ĩ đ� ph� họa cái rùng rợn đó lại hết sức vô duyên, dù là � ngoài đời, cũng ch� có ai trông thấy xác chết kinh d� đến mức nào cũng lăn đùng ra xỉu hoặc hú hét như con kh� c�, cùng lắm thì s� s� hãi mà b� đi không dám nhìn, hoặc bất ng� lắm mới hét - mà trong khi đó ch� có những đàn bà yếu vía nhưng có c� đàn ông thấy là chạy thì qu� thực mình không hiểu nổi. Thậm chí mình t� hỏi rằng, t� đầu chí cuối, tác gi� Thảo Trang muốn miêu t� kinh d�, gi� mức án kinh d� nhưng một vài ý tưởng lại lặp lại, không tạo ra hiệu ứng bất ng� hay s� tò mò nào, nó ch� tạo ra s� nhàm chán, s� phá án cũng như th�, không tạo ra s� bất ng� nào, như th� thêm phá án, hung th� vào đ� thêm gia v� mà thôi. -� cuối ngoại truyện, hai nhân vật đấu đá nhau, cậu Vũ và người mãn châu đấu nhau, mình hơi buồn cười, nó không tạo ra bất k� kịch tính nào cho câu chuyện, thậm chí người m đ� xô lên dương gian giúp đ� Vũ như th� lên nhân gian như cơm bữa, ới s� giúp đ� c� đoàn người sống và c� đoàn người sống. Cũng như � cuối chính truyện, có c� qu� và âm hồn người đàn bà góa ph� đi lang thang dương gian như cơm bữa. Tạo cho mình cảm tưởng rằng, b� truyện Tết � làng Địa Ngục xém tí nữa thành một b� truyện huyền huyễn, tiên hiệp, tr� ma bắt yêu, như bên Đạo Giáo, thay vì là một b� truyện kinh d�/trinh thám.
Tóm lại Tết � làng Địa Ngục nếu được chấm điểm, thì mình ch� có th� chấm 5 điểm (không th� hơn), bởi có s� chỉnh chu nhất định, hơn hẳn th� trường đầy rẫy câu chuyện nhảm nhí, đầu voi đuôi chuyện, nhưng s� thiếu sót của Tết � làng Địa Ngục đã khiến cho bản thân mình vô cùng khó chịu khó có th� chấm điểm hơn được. Không th� vì chuyện “truyện nhảm nhí nhiều như hiện nay, ta chọn truyện ít nhảm hơn đ� tâng bốc�, nên mình ch� có th� nghĩ s� điểm này là xứng đáng, ai chửi mình thì mình cũng k� vậy.
S� thật luôn khiến người ta cảm thấy đau kh�, chẳng trách có những người thà sống trong s� dối trá c� đời còn hơn là đối mặt ới chúng.
Trong câu chuyện này có nhiều người chết quá, đã th� còn chết rất thảm 😣 đọc mà nhiều khi thấy lợm c� giọng. Hồi đọc Đại Nam d� truyện ới Lý triều d� truyện cũng ch� đ� yêu ma qu� quái như th� này, nhưng mình không cảm thấy ghê bằng.
Câu chuyện nhắc tới luật nhân qu� một cách rất rõ ràng, tất c� những đau thương xảy tới ới dân làng Địa Ngục đều là qu� báo t� nghiệp ác xa xưa của băng cướp tại truông nhà H�. Trong cuốn sách này tác gi� không giảng giải kĩ những phương thức tiến hành tà thuật, ch� yếu tập trung mô t� cách chúng vận hành cùng những hậu qu� thảm khốc theo sau.
Cô Chiêm ch� nghe loáng thoáng người trong làng bàn bạc ới nhau, vậy mà toàn thân cô sởn c� gai ốc. T� lúc nào người làng lại máu lạnh vô tình đến th�? Cô nh� mãi lời m� cô hồi còn sống, bà từng bảo rằng đ� có được tấm lòng thiện lương, người ta phải gi� trọn trái tim mình c� đời. Nhưng đ� có lòng lang d� sói, người ta ch� cần mặc k� mà thôi.
Nhìn chung thì đây vẫn là một cuốn sách khá hay. Nếu sau này tác gi� có viết thêm những cuốn khác chung ch� đ�, hi vọng s� người chết s� giảm đi nhé � 😅 ----- Btw, bạn nào muốn mua sách đẹp ới giá hợp lý thì ghé page mình xem nha :") �
Mình đánh giá cao Thảo Trang khi viết lên 1 tác phẩm kinh d� thuần Việt, t� phong tục tập quán đến những s� kiện lịch s� được nhắc đến, tất c� đều mang đậm màu sắc Việt Nam thay vì Trung Hoa như nhiều truyện khác. Đọc mà nổi da gà, đặc biệt là đoạn b� bóng đè, kinh hãi lắm :)
Hơi tiếc là cảnh xác chết b� lạm dụng nhiều quá thành ra mình chai luôn, không thấy mấy cái đấy ám ảnh nữa. Càng v� cuối lại càng liên quan nhiều đến c� thuật của người xưa, đọc như xem phim bùa ngải :( Mình hơi tiếc điểm này vì nếu khai thác sâu hơn v� tập quán thì tác phẩm s� ma m� hơn nhiều, thay vì máu me be bét tràn lan và bắn nhau chíu chíu.
Nói th� ch� đây là tác phẩm kinh d� Việt hoàn thiện nhất mà mình từng đọc, vẫn thích bối cảnh của nó và vẫn rec � :>
Chưa đọc nhiều truyện kinh d� của VN nhưng chắc chắn khó có tác phẩm nào gây ấn tuợng mạnh như Tết � làng địa ngục. Ác gi� ác báo, tình mẫu t�, lòng người, logic, tất c� đều hội t� đ�. Mình đã phải dành trọn cuối tuần đ� đón Tết cùng tác gi� Thảo Trang xuyên súôt 300 trang sách cuối cùng. Điểm cực k� đáng khen của sách là tác gi� đã dày công xây dựng 1 câu truyện đậm chất Việt mà không cần phải sính ngoại t� bất c� chất liệu nào khác. Likeeee
Dành cho bạn nào nhìn thấy poster phim sắp chiếu đẹp nên tò mò đọc truyện này. Mình đã đọc cuốn “Ng� cùng người chết� của tác gi� này trước, và đã cảm nhận được cách hành văn có phần hơi teenfic, tuy nhiên khi thấy poster phim mình đã c� chấp đọc cuốn này ới hy vọng nhiều người review hay có l� là nó hay thật (đầu tư đội ngũ seeding rất đông). Kết qu� là s� thất vọng :(((( Truyện m� đầu bằng nội dung khá là cuốn, dẫn v� nguồn gốc Làng địa ngục mượt. Tình tiết khoảng nửa chương đầu truyện chậm rãi, vừa phải, cho đến khi nhân vật chính của chúng ta k� v� thời thơ ấu. Rất nhảm và dài dòng khi thêm thắt những yếu t� tâm linh không cần thiết, nó cũng là khởi nguồn cho những s� việc vô lý sau này. Các bạn có th� hình dung truyện ma của Người khăn trắng rất giống ới mô tuýp này. Những cái chết trong làng liên tục xảy ra không th� lý giải nổi, người nào người nấy chết không được toàn thây, mình cảm nghĩ tác gi� này quá lạm dụng s� rùng rợn đ� mô t� quá trình các nhân vật ra đi, đ� rồi khi cái chết th� nhất diễn ra độc gi� còn s�, nhưng đến n người chết theo phương thức móc ruột moi gan đó thì nói chung mình trơ trơ ra như đang đọc ngôn tình :))))) Lúc này mình cảm thấy cực k� chán bởi những tình tiết tâm linh tác gi� đặt ra tràn lan, s� tò mò cũng suy giảm bởi cao siêu như vậy thì chắc là ma làm ch� người nào làm nổi. Mình đoán không sai, sau một hồi dằn vặt độc gi� ới câu chuyện rùng rợn (rùng mình vì tác gi� thì hơn), tác gi� đã đưa đoạn kết cụt ngủn ra như cho có. Chẳng có s� tr� thù nào của người đàn bà đầu truyện hay con của bà ta c�, vì lúc chồng bà ta chết, bà ta cũng chết. C� gia tộc đó chính xác là b� giết không còn một ai. S� tr� thù của người đàn bà đó (miss Ma) chẳng qua ch� là đọc cho có, chẳng có một cái hint nào đ� độc gi� suy luận trước đó. Mà ch� ma cũng l� lắm, một mình ch� sai khiến tất c� th� giới mà ch� vẫn thất bại ê ch�. Là do đâu ??? Nếu em là ch� em đã nhập vong cho làng giết chết lẫn nhau là xong, cần gì kéo dài mấy chục năm rồi nhập hết người này đến người khác đ� rồi chết tức tưởi h� ch�? Ch� là ma thì căn bản đã thắng nguyên cái làng đó rồi. Vì vậy tình tiết mình mong ch� là đứa con tr� thù chẳng bao gi� xuất hiện. Tóm lại, bạn nào mê truyện trinh thám pha lẫn chút kinh d� như mình thì không nên đọc, vì truyện không có hai yếu t� này xuất hiện, mình khẳng định :))) mấy cái chết tác gi� v� ra ch� là hù người đọc lúc đầu thôi, lúc sau thì đó là l�, kinh tởm. Trinh thám thì càng không, lúc đầu truyện có nút thắt, nhưng cuối truyện thì không thấy g� ra, hoặc nếu cho là g� thì chèn vào mấy câu chuyện ma nhảm nhí. Bạn nào thích truyện đơn giản, ma m� thì nên đọc, có l� s� hợp. Thêm nữa là nếu giỏi địa lý quá thì s� thấy hơi cấn cấn cách tác gi� miêu t� v� thời tiết vùng cao nhé!!! Chút review cho c� ngày cuối tuần đọc truyện đ� rồi nhận cái kết đắng 🥰🥰
This entire review has been hidden because of spoilers.
Qu� thật đây là cuốn sách Việt Nam hay nhất mà mình từng đọc. Sách kinh d� nhưng theo mình thấy thì nó cũng khá là bình thường ch� không co ghê gớm lắm. Những phần đầu của cuốn sách thi hay những khá nhàm chán vì không có yếu t� gi bất ng� lắm, c� đều đều. Mình những tưởng chẳng hay gì nhưng hóa ra, càng đi sâu vào lại càng hay hơn. Nhất là đoạn kết, thương cho v� chồng ông bà Thập quá. C� đời không có con, t� dung có con thì con lại là bán người
Chuyện k� v� làng Địa ngục, ông Thập là trưởng làng nới. Một lần được báo mộng rằng làng sắp gặp tai họa lớn. Lo lắng nên ông tìm thầy đ� giải mộng. Tình c� gặp ông ăn mày què mới khuôn mặt như ác qu�, Tam Qu� ới biệt tài k� chuyện ma không ai sánh bằng (là những nhân vật s� đồng hành ới ông suốt câu chuyện). T� cái chết của T� cháo lòng và người v� của Tam qu�, rượu s� người là vấn đ� cốt lõi của câu chuyện được hé l�. Vào Tết năm ấy, c� làng bỗng dưng có người chết. Khỏi đầu là v� cá chép ăn thịt người, rồi đến người sống b� nướng chín, tr� con b� bắt hôn bắt vía đến c� làng chôn sống. Tết ấy còn ám ảnh � nỗi, một câu hát c� vang lên, kèm theo tiếng cười khành khạch nghe mà rợn người: "Ve v� vè ve C� làng chết hết Chúng tao c� mừng" Qua bao nhiêu những v� án thảm khốc, người làng lại càng nghi k� nhau hơn, cái đoàn kết t� lâu đã không còn. Ba người bạn ấy đôi lúc còn mất niềm tin � nhau, nhưng may thay là rồi vẫn tr� lại bình thường. Rồi, người mà Thập yêu quý nhất là là Th� Thập, lại mang nỗi ghen tuông ới mọi người trong làng vì bản thân không có con, lại tr� nên điên dại, giết không biết bao nhiêu người. Liệu có phải v� ông là k� ch� mưu không? Câu hỏi ấy c� vang lên trong đầu Thập, đ� rồi chính tay ông đâm một nhát dao vào vai người ấy. "Lỗi tại tôi. Tại tôi không tỉnh dậy được." Nói xong, th� Thập nhắm mắt. S� thật mới bắt đầu dược hé l�!
Năm ấy, t� tiên làng đã giết hại một đoàn thương nhân buôn vải, chúng không b� chừa một ai c�. Nhưng, có một người ph� n� đã b� trốn được. "Khéo không tìm được thì cô ta s� quay lại tr� thù làng mất!"- Toán cướp nghĩ vậy. Tìm mãi những không được nên cũng phải b�. Qu� đúng vậy thật. Người ph� n� ấy có một năng lực siêu phàm, bà ta là một vu sư-người điều khiển rắn. Nhưng, đó đâu phải là bà Thập.
193 người vong mạng, đúng như s� người chết đêm hôm nào... Ông thập cũng nằm xuống, yên ngh� cùng v�. Chuyện đã hết, không ai còn phải tr� n� nữa. Ba đứa con trong bụng Th� Thập đã cứu sống ông cùng hai người khác, nhưng ông còn sống th� nào khi v� mình đã mất? Ch� còn cô Chiêm cùng anh Trai, Tam qu� và lão què, không biết làm gì bấy gi�...
This entire review has been hidden because of spoilers.
Một áng văn kinh d� hiếm có của Việt Nam. Bối cảnh thời phong kiến, � một làng quê b� cô lập trên núi cao làm đậm nét hơn s� huyền bí, đáng s� của câu chuyện. Cách k� chuyện cũng rất cuốn hút, đọc cuốn không ngừng (mình nghe audio nên giọng k� của Đất Đồng rùng rợn, lạnh lẽo càng tô điểm cho phần kinh d� của tác phẩm). Một điểm cộng nữa là cái kết khó đoán, quá khó đ� đoán ra ai là k� ch� mưu, k� c� mình có đọc comment spoil trên face. Hóa ra fake spoil, ảo thật. Và sau đây là một s� điều mình thấy không ưng v� TOLDN:
Lặp lại chi tiết quá nhiều. Phần này nói xong phần sau lại nói lại. Như kiểu cho đầy trang sách.
Nhiều chi tiết mới ch� nói thoáng qua. Đoc xong mình nghĩ, quái, lão ăn mày mọc chân sói kiểu gì th�. Xong b� Tam qu� nghe tiếng rắn như nào, sao có mỗi lão nghe được. Rồi plot hole nữa. Biết là dân làng b� cô lập, kiến thức b� hạn ch�, nhưng mà vcl chết nhiều vl ra rồi mà vẫn nhét đám tr� con vào nhà thằng Đậu th�? Ma ám vcl rồi mà.
Xong đến gần cuối truyện mới có ông trong làng bảo, 'hay đây là s� việc do ma qu� gây ra?'. Thì lại ch� th� à, cá thì hóa thành tinh; người thì b� nướng vịt c� vân đình, medium rare; ch� nào cũng thấy rắn rết đầy ra đấy, s� rắn thần v� tr� thù; đom đóm có hồn thì huơ tay lên đầu được c� nắm; nhưng mà lại không nghĩ đấy là ma? Quá ảo ma canada. Dân làng 200 mấy người IQ cộng tổng bằng Chiêm, Đức, ông Thập, c� già ông cái Hạch.
Đấy nữa ông Thập, mơ thấy rắn rết báo mộng như th� rồi mà không nói cho làng đ� di tản luôn đi, � làm gì đ� rồi chết hết. Xong tưởng mời lão ăn mày ới Tam qu� v� đ� làm l� tr� tà, vl hai ông này được mời v� nghĩ sao được mình s� phải � trong ngôi nhà ma ám, b� dân làng nghi ng�, 1 ông phải chạy lên rừng xong hóa sói lửa kiểu gì đấy cũng ảo không kém? Lại được ông Tam qu� đúng kiểu mang v� làng đ� có thêm người đ� người đọc nghi ng�, xong cũng ch� có tác dụng gì ngoài cao to. Vl ch� nhà tr� sướng như tiên xong đi vào núi mãi mãi. Rất là giang h� luôn.
À c� hình nhân th� mạng, cái này mình không biết mình đọc thiếu hay tác gi� viết thiếu, c� thấy thiếu thiếu th� nào. Được c� ông bà Tư, là chết hay sống th� (lúc trùm cuối ra mặt ý?)
Chiêm nhìn được ma. Xong, kết thúc kh� năng siêu anh hùng của mình. Nhìn thấy ma thì c� làng này nhìn thấy, rất đặc sắc. Hóa ra là đ� cuối truyện ném máu mình vào ma đ� tr� tà. Vũ khí tối thượng quá đi.
Nhưng mà phần đầu nghe hay tuyệt, mình nghe 1h sáng đến tận 3h mà không dám đi đái.
This entire review has been hidden because of spoilers.
Điểm tốt của cuốn sách là vì s� dụng chất liệu Đông Á và câu truyện dân gian nên dù là truyện kinh d� nhưng khá quen thuộc và d� tiếp thu đối ới người Việt. Đồng thời hình ảnh kinh d� khá sáng tạo và được đầu tư công phu. Mình nghĩ nếu xem phim thì s� cảm thấy ghê s�. Cuốn sách làm khá ổn v� vai trò v� một tiểu thuyết kinh d� nhưng v� phá án thì không.
V� phần cốt truyện vì phần m� đầu có đ� cập tới người ph� n� mang thai trốn thoát khỏi cuộc thảm sát. Đồng thời, hình ảnh con búp bê n� ới tạo hình khá bắt mắt và rùng rợn � trang bìa. Mình đã phần nào đoán được ai tạo nên tân b� kịch tại làng Địa ngục. Tuy trong sách, tác gi� Thảo Trang có c� tình đánh lừa độc gi� bởi các nhân vật khác như: lão què và Tam Qu� và đúng là nó cũng hiệu qu� nhưng người đàn bà mang thai vẫn là nghi can s� một (rõ ràng).
Cái cách mà tác gi� lựa chọn tiết l� chân tướng s� việc ới cách giết người mình thấy hụt hẫng thật s� luôn. Cái kết nó quá nhanh. Việc đ� hung th� nằm hấp hối rồi k� lại câu truyện cuộc đời và âm mưu của b� là một lựa chọn nhanh nhưng chán. Kiểu mình không hi vọng tác gi� lồng ghép chân tướng s� việc vào các tình tiết truyện khác hay vào các nhân vật có thiết lập tinh t� hay nhạy bén như cô Chiêm, lão què, v.v không mong đợi ông Thập nhận ra chân tướng dù ông là nhân vật chiếm sóng chính của cuốn sách (ổng không đưa ra được kết luận nào dù lúc đó có cái gì đó nảy ra trong đầu ổng). Nhưng các chọn tiết l� chân tướng vậy cũng có lí do, có th� là do đa s� nhân vật sống � thâm Sơn cùng cốc ít giao tiếp ới người khác hay tiếp xúc ới giáo dục nhiều nên không biết nhiều v� các kiến thức v� mà hung th� s� dụng. H� cũng không được nhạy bén. Người duy nhất tiếp xúc và có hiểu biết nhiều lại là lão què nhưng phần lớn tình tiết thì ổng không xuất hiện và ông Thập cũng không tinh tưởng đ� k� v� quá kh� của làng Địa Ngục vì th� ông cũng không th� đưa ra suy luận.
V� cách hành văn, thì đối ới nhà văn tr� thì đã rất logic và mạch lạc. Nhưng một s� ch� theo mình là cần cải thiện. Th� nhất là cách miêu t� chưa thật s� hiệu qu�. Ví d� tác gi� muốn miêu t� không khí u ám của làng Địa Ngục và đã dùng rất nhiều tính t� đ� biểu hiện điều đó nhưng mình thấy nó không thật s� hiệu qu�. Th� hai, tác gi� lập lại một s� tình tiết theo mình là không cần thiết. Ví d� như tình tiết t� tiên người làng địa ngục sát hại gia tộc buôn lụa được lập lại tận 5-6 lần
*Mình cope t� bình luận bên Shopee của mình ngày 05/01/24 vì lười viết lại quá. Mn có thấy thì đừng nói mình đạo văn gì nha*
This entire review has been hidden because of spoilers.
Mình rất hứng thú ới nửa đầu câu chuyện, bối cảnh ổn, giọng văn ổn khiến mình k� vọng rất nhiều. Tuy nhiên nửa sau câu chuyện lại quá mức hỗn loạn, lạm dụng những tình tiết chết chóc. Thoạt đầu không khí của truyện còn khiến mình mang chút s� hãi thì đến nửa sau, khi những cái chết xảy ra quá nhiều, được miêu t� lặp đi lặp lại như th� những nhân vật được tạo ra ch� đ� chết, không có một chút phát triển tính cách nhân vật, thì câu chuyện bắt đầu mất kiểm soát, mình cũng không còn thấy s� hãi nữa.
Tác gi� muốn gửi gắm đến hai bài học lớn lao: “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước� Và đừng đ� phần “con� lấn át đi phần “người� nhưng thú thật c� hai tác gi� đều làm chưa tới. Phân cảnh m� con th� Lam b� dân làng đồng loạt chôn sống, tác gi� miêu t� rằng dân làng như th� đã ném lương tri của mình xuống theo những nắm đất, ấy th� nhưng lúc đấy m� con th� Lam đâu còn là con người nữa mã đã tr� thành dã thú ăn ngấu nghiến xác chết, thành một con quái vật ch� thèm khát thịt người? Nếu không chôn sống m� con nhà th� vậy c� làng phải ch� th� đến ăn thịt c� làng hay sao? Nếu chôn sống dưới đó là một con người hoặc rằng th� Lam vẫn con chút tri giác của con người mà khẩn khoản cầu xin thì tình tiết dân làng đánh mất nhân tính mà chôn sống k� khác, đ� phần “con� lấn át đi phần “người� ấy s� đắt giá hơn rất nhiều.
V� bài học th� hai “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước�, c� làng Địa ngục đã nhận cái giá mà đời trước gây nên, c� làng chết hết, ch� còn lại hai đứa tr� con sống. Mình không có ý kiến gì ới kết qu� này, nó có th� tạo nên cảm giác tàn khốc cho câu chuyện, nhưng quá trình dẫn đến kết qu� này thì mình không th� khen được. Quá nhiều cái chết, quá nhiều cảnh kinh d� lặp đi lặp lại, những nhân vật như không h� có suy nghĩ, đứng trước cái chết mà không có lấy một người có suy nghĩ t� cứu, c� th� mà b� người ta nắm mũi đi, đến c� cái tàn nhẫn của nhân tính con người sau này tác gi� muốn khắc ho� cũng không được th� hiện rõ. Toàn b� câu chuyện không h� có một chút trinh thám, những nhân vật c� thản nhiên mặc cho s� phận kéo đến, cuối cùng chân tướng t� tường cũng là nh� phản diện k� cho bằng hết, nhồi nhét phía cuối câu chuyện.
Còn rất nhiều th� như bối cảnh, logic, nhân vật phản diện mình vẫn chưa nhắc đến nhưng tóm gọn lại là quá sức thất vọng. Đầu truyện mình k� vọng bao nhiêu thì nửa sau lại phá hu� tất c�, thất vọng vô cùng.
Mình bắt đầu đọc Tết � Làng Địa Ngục sau khi xem xong chuyển th� phim cùng tên, phần vì tò mò xem mưu mô của Thập Nương "đỉnh kout" đến c� nào mà ai cũng khuyến khích nên đọc truyện, phần vì phim xem hơi chán, lời thoại thì gượng ép, motif thì lặp lại.
Kết qu� đọc truyện xong cũng không khá hơn là bao. C� đụng chuyện là lại có "người hét lên một tiếng rồi ngất xỉu", c� tí là lại "cười khanh khách", tí là lại "chạy toán loạn".
+ Phải công nhận tư duy và mạch truyện của tác gi� Thảo Trang khá ổn, có trình t�, nêu rõ chuyển biến của tính cách nhân vật và người làng qua từng s� kiện. + Truyện lồng ghép nhiều kiến thức truyền thống và định nghĩa dân gian. + Câu chuyện lớp lang, được nhất là có phần giải thích v� quá trình báo thù của Thập Nương cho đã nư người đọc.
- Tuy là có lồng ghép kiến thức dân gian nhưng mình thấy giải thích rất cạn, không toàn vẹn, cho những người chưa đọc nhiều thì có l� s� tho� mãn, nhưng mình nghĩ cần có s� tìm hiểu và giải thích sâu hơn, tác gi� giải thích giống như kiểu viết đến đâu thì search Google rồi giải thích đến đấy. - Lặp t� cực k� nhiều, trong hai câu liền k� nhau mà phải lặp một t� đến ba lần, mình vừa đọc vừa phải chỉnh lại trong đầu thì mới có th� gi� được mạch mà đọc tiếp. - Văn phong gượng ép, mình cảm giác tác gi� đang gượng ép bản thân dùng những t� ng� cho thật c� trang đ� cộng dồng và bối cảnh truyện, nhưng nhiều lúc thấy rất là ức ch� vì dùng t� không phù hợp. Ví d� đoạn Thập Nương b� oánh, đầu câu vừa gọi là "�", cuối câu đã chuyển ngay sang gọi là "th�". - Nhiều đoạn truyện không hợp lý, nhất là đoạn chém giết nhau đ� thoát khỏi ngôi nhà đang cháy ^^ không hiểu thật.
Nhìn nhận chung là như vậy. Tóm lại mình thấy tuy có cốt truyện hay, mạch truyện tạm chấp nhận, mưu mô đầu tư, nhưng văn phong tác gi� còn quá khiên cưỡng và gây ức ch� cho người đọc.
Rất mong các tác gi� Việt Nam s� ngày càng trau chuốt ngòi bút của mình và cho ra mắt những sản phẩm xứng đáng và hoàn thiện hơn.