“Không phải vô tình mà chiếc đồng h� mang hình tròn. Mỗi ngày trôi qua, c� tưởng là đang tiến v� phía trước nhưng trên thực t�, đã quay lại v� trí ban đầu. Cuộc sống tù đọng. Ch� tr� con mới nghĩ là lớn lên s� t� do đến nơi mình muốn, làm điều mình thích. Chín mươi chín phần trăm chúng ta lần lượt lập gia đình, sinh con, đi làm, khai thu�, nhích dần từng bậc lương, đánh vật với các phương tiện giao thông, uống cà phê như uống nước đ� chống chọi các cơn buồn ng�. Mọi d� định đều đ� giành đến hai ngày cuối tuần nhưng th� bảy buổi sáng chen lấn trong siêu th�, buổi chiều hút bụi lau cửa kính giặt quần áo rửa xe ô tô, ch� nhật ăn cơm trưa xong đã bốn gi� chiều, hai ly rượu vang lại khiến phải ra đi-văng làm một giấc, tám gi� tối thức dậy ăn nốt ch� cơm thừa ban trưa, th� là vừa vặn đúng bốn mươi tám tiếng đã tưởng chệch ra được vòng tròn của thời gian.”
―
ճận,
T mất tích